Thế Nào Gọi Là Cúng Dường Tam Bảo / Top 15 Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 9/2023 # Top Trend | Apim.edu.vn

Cúng Dường Tam Bảo Như Thế Nào?

Thấy người làm việc lành việc phải, mình tán thán bằng lời, hoặc góp một phần công, giúp một phần của để thành tựu công việc lành ấy. Quả là người này đã có lòng lành đáng quí đáng mến. Huống nữa, Tam Bảo là cây cầu đưa chúng sanh từ bến mê qua bờ giác, Tam Bảo là con thuyền cứu vớt chúng sanh đang chìm trong bể khổ đưa đến bờ Niết-bàn, Tam Bảo là ngọn đèn sáng soi đường cho chúng sanh khỏi lạc trong rừng tối vô minh. Người phát tâm tán trợ bồi bổ tô đắp cho Tam Bảo thường còn ở thế gian thì công đức biết bao kể xiết. Vì Tam Bảo thường còn ở thế gian, chúng ta phát tâm cúng dường, quả là việc làm tự lợi lợi tha đầy đủ.

ĐỊNH NGHĨA CÚNG DƯỜNG TAM BẢO

Cúng dường là nuôi dưỡng khiến Tam Bảo hằng còn ở đời. Tất cả những sự bảo bọc giúp đỡ gìn giữ để Tam Bảo thường còn đều gọi là cúng dường. Tam Bảo là Phật, Pháp và Tăng. Phật đã quá khứ, chỉ còn lại hình tượng. Pháp bắt nguồn từ chữ Phạn đến chữ Hán còn nằm sẵn trong kho tàng nhà chùa. Tăng là những tu sĩ tu theo Phật học chánh pháp. Chính những vị này có bổn phận gìn giữ hình tượng Phật còn, phiên dịch giảng giải chánh pháp. Tam Bảo đều quí kính, song hệ trọng nhất là Tăng. Nếu không có Tăng ai gìn giữ chùa chiền, ai giảng dạy chánh pháp? Thế nên, cúng dường Tam Bảo là nói chung, mà hệ trọng là Tăng. Tăng chúng còn là Tam Bảo còn, Tăng chúng mất thì Tam Bảo cũng vắng bóng. Vì thế mọi sự cúng dường đều đặt nặng vào Tăng, với mục đích Tam Bảo tồn tại ở nhân gian.

CÚNG DƯỜNG SAI LẠC

Thế mà có những người cúng dường một cách lệch lạc mất hết ý nghĩa cúng dường. Như có một Phật tử đi chùa đến thầy Trụ trì xin cúng năm đồng, liền đó được nghe hỏi “cầu cái gì”, Phật tử ngơ ngác. Thầy Trụ trì hỏi thêm “cầu an hay cầu siêu”, Phật tử bóp đầu suy nghĩ đáp “cầu siêu”, rồi biên một dọc tên vào sổ cầu siêu. Phật tử này như thế, Phật tử khác cũng thế. Đã thành thông lệ, cúng chùa là phải cầu siêu hay cầu an. Cầu an cầu siêu cho bản thân mình, cho gia đình mình, cho thân thuộc mình, sự cúng ấy quả là vì mình. Vì mình mà đi chùa, vì mình mà cúng chùa đích thực là tham lam ích kỷ. Nếu mang một tâm niệm tham lam ích kỷ đến với đạo, chưa xứng đáng một Phật tử. Cái hư dở này tại ai? Chính tại người hướng dẫn đã chỉ lối sai lạc.

Đến phần ông thầy, do Phật tử cầu siêu cầu an nên có tiền. Đồng tiền này sau một thời kinh cầu nguyện xong, ông tự coi như trọn quyền sử dụng không có tánh cách e dè sợ sệt gì cả. Nếu một buổi lễ cầu nguyện được Phật tử cúng nhiều tiền, thế là ông mặc tình phung phí, vì tự cho do công tụng cúng của mình mà được. Thế thì đời tu hành cốt vì giác ngộ giải thoát, vô tình trở thành người tụng kinh mướn. Người tu cốt xả phú cầu bần, xả thân cầu đạo, biến thành kẻ thụ hưởng. Trái với mục đích xuất gia, trở thành kẻ hư hèn, chính vì nhận đồng tiền phi pháp. Cầu nguyện là một điều phụ thuộc nhỏ nhít trong Phật pháp, vì nó không phải là chân lý. Thế mà, người ta thổi phồng nó lên, để rồi cả đời người tu gần như hết tám mươi phần trăm (80%) Phật sự đều nằm trong những lễ cầu nguyện. Truyền bá một điều không phải chân lý, ắt hẳn chánh pháp phải chịu suy đồi. Người có trách nhiệm hướng dẫn Phật tử mà một bề cổ xúy cho sự cầu cúng, là đưa họ vào rừng sâu mê tín, gây thêm lòng tham lam ích kỷ cho họ. Quả là kẻ tạo thêm tội lỗi, chớ không phải người tu hành.

CÚNG DƯỜNG ĐÚNG PHÁP

Người Phật tử chân chánh khi phát tâm cúng dường Tam Bảo, chỉ vì mong cho Tam Bảo thường còn ở thế gian để đưa chúng sanh ra khỏi đau khổ mê lầm. Nếu đến chùa, Phật tử cúng năm mười đồng, Tăng, Ni có hỏi cầu điều gì, Phật tử nên thưa: “Chúng tôi chỉ cầu mong chư Tăng, chư Ni nhận món tịnh tài này để có phương tiện an ổn tu hành, hầu truyền bá chánh pháp lợi ích chúng sanh.” Chỉ vì Tam Bảo vì chúng sanh mà cúng dường, đây là tâm hồn cao thượng quảng đại vị tha. Làm việc bố thí cúng dường cao đẹp như vậy công đức làm sao giới hạn đuợc. Vì Tam Bảo thường còn ở thế gian để làm lợi ích cho chúng sanh, trong chúng sanh đã có bản thân mình và thân quyến mình rồi. Quên mình chỉ nghĩ đến toàn thể chúng sanh, không phải lòng lợi tha vô bờ bến là gì? Với một lòng vị tha rộng lớn như vậy, dù một số tiền nhỏ, một vật dụng mọn đem cúng dường cũng là phước đức vô biên. Cho nên nói “Phật dụng tâm”.

Tăng, Ni nhận sự cúng dường chân chánh của Phật tử, tự nhiên thấy mình có một trọng trách lớn lao vô cùng. Làm sao tu hành tinh tiến? Làm sao truyền bá chánh pháp lợi ích chúng sanh? Để xứng đáng thọ nhận những thứ cúng dường của Phật tử, chỉ cần nỗ lực tu hành, cố gắng học tập để hiện tại và vị lai làm lợi ích chúng sanh. Nếu hiện đời, Tăng, Ni, không làm tròn hai việc này, có thể mai kia phải mang lông đội sừng để trả nợ tín thí. Biết như thế, hiểu như thế, Tăng, Ni làm sao dám lơi lỏng lơ là trong việc tu hành học tập. Thế là, nhờ sự cúng dường chân chánh của Phật tử thúc đẩy Tăng, Ni đã cốù gắng càng cố gắng hơn trong nhiệm vụ thiêng liêng cao cả của chính mình. Thấy mình thiếu nợ, mới cố gắng lo đền trả bằng cách nỗ lực tu hành và độ sanh, đây là mục tiêu đức Phật bắt Tăng, Ni thọ nhận đồø cúng dường của Phật tử. Tăng, Ni là người có bổn phận hướng dẫn tín đồ cúng dường chân chánh đúng pháp thì, cả thầy trò đều cao thượng và lợi ích lớn. Chúng ta phải gan dạ đập tan những tập tục sai lầm, đừng vì quyền lợi, đừng vì cảm tình, khiến cho chánh pháp đi lần vào chỗ mờ tối suy tàn. Chúng ta là người lãnh đạo, không phải là kẻ theo đuôi tín đồ để cầu được nhi?u lợi dưỡng. Đã dám bỏ nhà đi tu, tức là dám nhận chịu mọi sự đói rách nghèo nàn, mọi sự gian truân khó khổ, vô lý vì sự ăn mặc mà đi ngược lại sơ tâm siêu thoát của mình.

Tuy nhiên, nói thế không có nghĩa chúng tôi hoàn toàn phủ nhận sự cầu nguyện. Chúng ta thấy rõ cầu nguyện chỉ là trợ duyên nhỏ xíu, kẻ đối tượng cầu nguyện chỉ được lợi ích một hai phần mười, như trong kinh nói. Chúng ta đã thừa nhận “nhân quả nghiệp báo” là chân lý thì sự cầu nguyện là ngoại lệ, có kết quả cũng tí xíu thôi. Cổ vũ cho điều phi chân lý, để cho người xao lãng chân lý, là việc làm trái với chánh pháp. Vì lòng hiếu thảo của Phật tử, buộc lòng chúng ta phải cầu nguyện, khi cầu nguyện chúng ta phải cảnh cáo rằng: “Việc làm này là phụ thuộc không đáng kể, kết quả ít lắm.” Có thế mới khỏi lệch lạc trên con đường hoằng hóa lợi ích chúng sanh. Đã thấy cầu nguyện là việc phụ, chúng ta đừng vì nó làm mất thì giờ tu học của Tăng, Ni, làm mất thì giờ truyền bá chánh pháp.

LỢI ÍCH CÚNG DƯỜNG

Cúng dường Tam Bảo được lợi ích tùy tâm niệm người Phật tử. Nếu vì mình và thân thuộc mình mà cúng dường, phước đức cũng theo tâm lượng hẹp hòi ấy. Nếu vì Tam Bảo thường còn và lợi ích chúng sanh, phước đức sẽ theo tâm lượng rộng rãi thênh thang này. Người Phật tử chân thật thì, bao giờ hay bất cứ việc gì cũng vì lợi ích chúng sanh. Đừng khi nào để lệch lạc mục tiêu tối thượng ấy. Chư Phật ra đời cũng vì chúng sanh, truyền bá chánh pháp cũng vì chúng sanh, chúng ta đền ơn chư Phật cũng vì cứu độ chúng sanh. Đó là tâm niệm rộng lớn cao cả của người tu theo đạo Phật. Vì chúng sanh mà cúng dường Tam Bảo, quả thật người Phật tử sống đúng chánh pháp, hành đúng chánh pháp. Hành động đúng chánh pháp thì công đức lượng đồng với chánh pháp, nghĩa là kiếp kiếp đời đời không mất. Nếu dạy Phật tử làm phước tạo công đức, Tăng, Ni nên dạy đúng tinh thần này.

(Trích lược từ sách Bước đầu học Phật của HT. Thích Thanh Từ)

Cúng Dường Tam Bảo Là Gì? Cách Cúng Như Thế Nào?

Cúng dường là gì? Khái niệm việc cúng dường

Trước hết chúng ta cần phải hiểu cúng dường đó là một khái niệm được dùng trong Phật Giáo. Được dịch nghĩa ra có nghĩa là cung cấp và nuôi dưỡng. Do đó, có thể hiểu đơn giản, mọi hành động dâng hương, hoa cùng những vật phẩm chay tịnh lên Đức Phật, Bồ Tát,… được gọi là cúng dường.

Thông thường, khi lên chùa lễ bái, không ít thì nhiều. Chúng ta đều dâng lên Đức Phật những lễ chay tịnh cùng với lòng thành kính, sùng bái. Hay đơn giản, khi cúng dường trên bàn thờ Đức Phật tại gia, chúng ta cũng thường khấn vái để cầu mong cho mọi sự trong cuộc sống được như ý muốn, tránh điều rủi và gặp điều may.

Từ những hành động ấy, có thể thấy được cúng dường mang nhiều ý nghĩa sâu xa và cao đẹp. Trước tiên, cúng dường là một nghi lễ, một hành động biểu hiện lòng thành kính với Đức Phật và Bồ Tát linh thiêng.

Sau nữa, việc cúng dường có thể coi là sự góp phần nhỏ bé của bản thân mình nhằm nuôi dưỡng Phật pháp được trường tồn với thời gian.

Cúng dường còn là hành động để tích đức cho bản thân mình. Thông qua hành động cúng dường, con người ta cầu mong những điều bình yên trong cuộc sống, mong được Đức Phật xá u, xá mê để đến với cuộc sống thanh tịnh, cao đẹp. Thông qua cúng dường, con người ta cầu mong được cởi bỏ tham sân si, để không còn lầm đường lạc lối, để được Đức Phật cứu vớt và được ở gần Đức Phật hơn.

Hơn thế, con người ta còn mong rằng, hành động cúng dường này sẽ có thể giúp cho bản thân có một chỗ để nương nhờ nơi cửa Phật. Để sau khi ra đi có thể về với Đức Phật, và trở thành đệ tự của Đức Phật, có một cuộc sống bình an sau khi từ giã cõi đời.

Không chỉ vậy, người ta còn mong muốn rằng, hành động cúng dường này sẽ còn được Đức Phật chứng giám và ghi nhận. Qua đó phù hộ độ trì cho con cháu trong gia đình được bình an. Đây có thể xem là một hành động tích Đức cho con cháu, để gia đạo của mình được ấm êm, gia đình hạnh phúc.

Cuối cùng, hành động cúng dường là để cầu mong cho gia đình và bản thân có thêm Phúc Lộc dồi dào, làm ăn phát đạt, có được sức khỏe tốt không ốm đau bệnh tật, ngày càng giàu có, phú quý cao sang.

Cúng dường Tam Bảo là gì?

Trong các khái niệm về việc cúng dường, khái niệm cúng dường Tam Bảo được nhắc đến nhiều nhất, và cũng là hạt nhân của khái niệm cúng dường. Cúng dường Tam Bảo ở đây bao gồm cúng dường Phật bảo, cúng dường Pháp bảo và cúng dường Tăng bảo, cụ thể là:

Cúng dường Phật bảo, cũng là nghi thức cúng dường mà các tăng, ni, phật tử hay thực hiện nhất. Đó chính là việc dâng lên Đức Phật ở thế giới tâm linh những vật phẩm chay tịnh ngon nhất, lịch sự nhất, để qua đó có thể làm cho Đức Phật sống mãi trong tâm tưởng, trong tấm lòng của mỗi con người.

Cúng dường Pháp bảo, là cách mà con người ta bỏ ra tiền bạc, công sức nghiên cứu những giáo lý của nhà Phật, in ấn kinh Phật để truyền dạy lại cho thế hế sau, để Phật giáo trở lên linh thiêng hơn, phổ biến hơn trong lòng của mỗi con người.

Cúng dường Tăng bảo: trong thực tế, Đức Phật đã đi vào cõi linh thiêng, hư vô và chỉ xuất hiện ở tâm tưởng của mỗi con người. Những người thực sự làm cho Đức Phật và những giáo lý của nhà Phật còn sống mãi là các tăng, ni cùng các phật tử đang sống trong thế giới thực tại.

Vì thế mà đạo Phật có quan niệm rằng, cúng dường cho những vị tăng nhân này cũng là cúng dường cho chính Đức Phật. Việc cúng dường cho những vị này, nuôi dưỡng và cung cấp cho họ còn được gọi là cúng dường Tăng bảo. Bên cạnh đó, ta cũng có thể cúng dường Tăng bảo thông qua việc quyên góp tiền công đức để xây dựng, tu sửa chùa chiền.

Cách để cúng dường Tam Bảo

Cúng dường Tam Bảo là một hành động cao đẹp, để Tam Bảo luôn trường tồn ở thế gian. Để Phật giáo có điều kiện phổ độ chúng sinh, và cứu vớt chúng sinh khỏi bể khổ, đưa chúng sinh đến với miền cực lạc. Người cúng dường Tam Bảo không phân biệt tuổi tác, không phân biệt giới tính hay sang hèn,.. Miễn là người có lòng thành, thì ai cũng có thể cúng, và cúng dường cần chú ý những vấn đề sau:

Lưu ý về những vật phẩm cúng dường

Cúng dường Tam Bảo là dâng những vật phẩm nên Đức Phật, vì thế mà ngừng vật phẩm này cần là vật phẩm chay tịnh, có thể dùng bánh kẹo, oản, xôi hay hoa quả tươi. Tuyệt đối không được dùng vật phẩm giả, vật phẩm đã ôi thiu hay hư hỏng. Cũng không được cúng dường những vật phẩm mặn như thịt cá hoặc đồ xào nấu dính mỡ động vật.

Cúng dường Tam Bảo quan trọng là cái tâm, không quan trọng là nhiều hay ít, tăng ni, phật tử có bao nhiêu thì cúng dường bấy nhiêu. Không được cúng dường bằng các thứ đồ đi vay mượn, trộm cắp hoặc tham ô mà có. Nếu dùng những đồ vật này, không chỉ những thỉnh cầu mất đi sự linh nghiệm, mà ngược lại, người cúng dường còn bị Đức Phật quở trách, khiến cuộc đời về sau sẽ gặp nhiều khó khăn, vận hạn.

Mốt số việc có thể làm để cúng dường Tam Bảo

Như đã viết ở trên, cúng dường Tam Bảo bao gồm cúng dường Phật Bảo, cúng dường Pháp Bảo và cúng dường Tăng Bảo. Tất cả những việc làm nhằm duy trì Tam Bảo trên đến đều được xem là cúng dường Tam Bảo.

Thông thường, những việc thường được các tăng, ni, phật tử làm nhất trong cúng dường Tam Bảo là:

Thắp hương để tưởng nhớ đến Đức Phật. Đây là việc làm phổ biến nhất trong nghi lễ cúng dường Tam Bảo. Thường thì vào những ngày rằm, mồng Một hoặc các ngày đầu năm, chúng ta thường hay lên chùa cầu may, mang theo những mâm lễ chay tịnh, những bó hoa tươi cùng những mâm quả tươi ngon nhất. Dâng lên Đức Phật những bó hương thơm để tưởng nhớ công lao trời bể của Ngài.

Trong gia đình, đôi khi những Phật tử có điều kiện sẽ lập ra phòng thờ Phật riêng và hàng ngày ăn chay niệm Phật, tụng kinh gõ mõ, hương khói thường xuyên để Đức Phật cùng trường tồn với gia đình.

Một cách để cúng dường Tam Bảo nữa cũng được nhiều người thực hiện, đó chính là quyên góp tiền công đức. Quan trọng nhất của việc quyên góp này là ở lòng thành kính. Còn lại, ai có nhiều thì quyên góp nhiều, ai có ít thì quyên góp ít. Việc quyên góp này sẽ được sử dụng để xây dựng chùa chiền, tu sửa chùa cũ và để nuôi dưỡng chúng tăng ni để họ yên tâm, ổn định cuộc sống, chuyên tâm và nghiên cứu Phật pháp, giúp phổ độ chúng sinh.

Nếu ai đó là người có học thức, có hiểu biết sâu rộng về Phật giáo, thì có thể cúng dường bằng cách tham gia nghiên cứu những giáo lý nhà Phật, dịch kinh Phật, viết lại kinh Phật một cách đơn giản nhất để ai ai cũng có thể hiểu biết được giáo lý nhà Phật, ai ai cũng có thể đi theo Đức Phật.

Thái độ khi cúng dường Tam Bảo

Việc cúng dường Tam Bảo xem trọng nhất là ở tấm lòng và thái độ của người cúng. Để Phật linh nghiệm, phù hộ độ trì, thì cần phải thực sự thành tâm khi cúng dường. Tuyệt đối không được có thái độ kiêu căng, hống hách hay là khinh thường khi cúng dường.

Đây những lời giải thích đầy đủ về cúng dường Tam Bảo là gì, ý nghĩa của nó ra sao và những lưu ý bạn cần chú ý. Công Ty Đồ Cúng Tâm Linh hy vọng đã mang đến bài viết đầy đủ và giúp bạn hiểu được tầm quan trọng của cúng dường tam bảo.

Thế Nào Là Cúng Dường? Vì Sao Phải Cúng Dường Tam Bảo Hàng Ngày?

Về nội dung thì bố thí hay cúng dường chỉ là một, không có gì là sai khác. Tuy cùng chung một nghĩa cử, một hành động, nhưng người ta dùng hai từ khác nhau để phù hợp với đối tượng thọ nhận: cho với lòng hảo tâm, thương cảm thì gọi là bố thí, còn cho với lòng ngưỡng mộ, tôn kính thì gọi là cúng dường.

1. Cúng dường là gì ? Cúng dường có nghĩa là cung cấp và nuôi dưỡng. Tất cả những sự bảo bọc, giúp đỡ, gìn giữ để Tam Bảo được trường tồn đều gọi là cúng dường. Là người Phật tử, chúng ta cũng nên nhớ cần cúng dường với lòng thành kính, tôn trọng, tuyệt đối tránh thái độ kiêu căng, cầu phước.

Cúng dường cần có lòng thành kính và tôn trọng 2. Vì sao chúng ta nên hàng ngày cúng dường Tam Bảo ?

Tam bảo gồm có Phật, Pháp và Tăng. Người Phật tử nhớ ơn Tam Bảo- nhờ có Phật tìm ra con đường giải thoát khỏi bể khổ trầm luân trong vòng sinh tử luân hồi. Sau khi Phật đã nhập Niết Bàn rồi, nhờ có giáo lý (Pháp) của Ngài còn để lại, đời nọ truyền qua đời kia, người Phật tử nhờ đó mà biết chân lý, theo đó tu hành để giải thoát khổ đau. Còn Tăng là những người đã giữ cho đạo Phật được trường tồn và ngày càng hưng thịnh. Do đó người Phật tử tôn kính Tam bảo, cúng dường Tam bảo để đền đáp ân đức mà Tam bảo đã ban cho. Hơn thế nữa, cúng dường cũng như bố thí để tâm người Phật tử được thăng hoa, vun bồi công đức, và duy trì ngôi Tam bảo được trường tồn để tiếp tục giáo hóa chúng sanh.

3. Cúng dường Tam bảo như thế nào?

Cúng dường Tam bảo gồm có : cúng dường Phật bảo, cúng dường Pháp bảo, cúng dường Tăng bảo.

* Cúng dường Phật bảo:

Tuy Phật đã nhập diệt, nhưng chúng ta vẫn cúng dường Phật những đồ ăn, thức uống để hình dung Đức Phật vẫn còn sống dạy dỗ chúng ta tu học.

Không nên bày biện linh đình, hoang phí. Những món cúng Phật đúng nghĩa là:Hương thơm, Đèn sáng, Hoa tươi, Trái cây, Nước trong. Đôi khi thêm cơm trắng là đủ.

Người Phật tử cũng có thể cúng dường lên Phật 5 món diệu hương:

Giới hương: ta phải giữ giới thanh tịnh để xứng đáng là con của Phật

Định hương: Tập định tĩnh tâm hồn, đừng cho xao động, mê nhiễm

Huệ hương: Chú ý vào văn, tư, tu. Nghĩa là học hỏi giáo pháp của Phật, sau đó suy xét, nghiền ngẫm, và quyết tâm thực hành.

Giải thoát hương: phá trừ ngã chấp, luôn quán vô ngã, tứ đại là không, nghiệp thức phân biệt cũng là không.

Giải thoát tri kiến hương: phá trừ luôn pháp chấp, không thấy đất, nước, gió, lửa là thật, vui buồn, sướng khổ là thật.

* Cúng dường Pháp bảo:

Để cúng dường Pháp bảo,trước hết người Phật tử cần phải học và nghiên cứu giáo pháp của Đức Phật để hiểu rõ sự cao quý của giáo pháp ấy. Sau đó, nếu có tài chính thì nên xuất tiền ấn tông kinh điển, phổ biến ra nhiều nơi.

Người Phật tử có trình độ học thức thì nên diễn giảng giáo pháp cho mọi người cùng hiểu, hoặc sáng tác các thể loại văn chương, lý luận cho người đọc thấm nhuần, hoặc phiên dịch các bộ kinh từ ngoại ngữ sang tiếng Việt.

* Cúng dường tăng bảo:

Chư Tăng là những người thay thế Đức Phật mà truyền lại giáo pháp cho chúng ta, vì vậy chúng ta phải cung cấp và nuôi dưỡng chư Tăng.

Thái độ cúng dường phải thành kính, trân trọng, không tự cao, không phân biệt vị Tăng ở chùa nào, xứ nào cả; vị nào ở trong hàng ngũ Tăng đoàn thì chúng ta cứ cúng dường.

Nên chọn những món cần thiết cho đời sống tu học chân chánh của chư Tăng, không nên chiều theo những sở thích riêng tư của vị này vị kia mà cúng dường những món không đúng Chánh pháp, như vậy người cúng cũng không có phước báu mà người thọ nhận cũng mang tội.

4. Kết Luận

Một người Phật tử phải phát tâm, hể có dịp thì cúng dường Tam bảo, việc cúng dường luôn luôn có phước báo cho mình, nó cũng là phương pháp tập cho mình xả ly tiền tài của cải, có như vậy mới mau thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử.

Người Phật tử phải Phước, Huệ song tu, Phước phải cúng dường, bố thí còn Huệ phải tu tập giữ cho tâm mình được thanh tịnh, nhờ đó thì trí huệ phát sinh, công đức ngày càng viên mãn.

Học Sinh, Sinh Viên Cúng Dường Tam Bảo Như Thế Nào Là Tốt Nhất?

VẤN: Con là một Phật tử kém căn cơ chỉ vừa bước vào cửa đạo. Con rất vui vì được đọc rất nhiều bài viết bổ ích trên trang nhà Linh Sơn Phật Giáo vì rất đơn giản và gần gũi với con, giúp con có động lực niềm tin trong cuộc sống cũng như mở lòng từ bi với cuộc đời. Vì thế, con cũng thỉnh thoảng đến chùa tụng kinh niệm Phật. Con muốn làm một chút gì đó hay cúng dường tam bảo bày tỏ tấm lòng thành kính của con. Tuy nhiên, vì con còn là học sinh, tiền bạc lại eo hẹp, bánh trái hoa quả không biết mua gì cho hợp túi tiền. Xin Sư cho con biết là con nên cúng dường như thế nào là tốt nhất. Con có một người bạn có điều kiện hơn cũng thích làm từ thiện. Bạn bảo nên giúp đỡ các trung tâm nhân đạo hay là các bếp ăn từ thiện, các khoa ung bướu vì ở đó cần sự giúp đỡ hơn. Có bạn lại bảo là nên cúng dường tam bảo, ấn tống kinh sách thì như thế sẽ có nhiều phước đức hơn trong hiện kiếp và ở kiếp sau vì được gieo duyên với Phật Pháp. Con phân vân không biết nên làm như thế nào. Xin Sư chỉ dạy cho con được rõ. Con xin cảm ơn Sư rất nhiều.

ĐÁP: Năm 1962, khi còn học ở Phật học đường Tây Phương Bồng Đảo (Bà Rịa) Sư được học về ý nghĩa cúng dường, như sau: “Cúng dường là lối đọc trại của hai chữ “cung dưỡng”. Cung là cung cấp, lo cho đầy đủ. Dưỡng là nuôi lớn. Cung dưỡng là cung cấp vật thực để nuôi lớn thân tâm người tu Phật. Ngoài lương thực, tiền bạc, quần áo, thuốc men, nhà ở, vật dụng để nuôi thân, còn có kinh kệ, sách vở, lời khuyên dạy, nếp sống thanh cao để làm gương, để nuôi lớn tâm tánh, tất cả đều là vật cúng dường. Tại sao lại đọc trại ra cúng dường ? Vì hai chữ cung dưỡng chỉ có ý nghĩa tầm thường như con cung dưỡng cha mẹ, người dưới cung dưỡng người trên các thức ăn vật chất để nuôi thân cho no ấm mà thôi, không có vấn đề khuyến khích tu hành, tu tâm dưỡng tánh. Dùng chữ cung dưỡng e tầm thường thấp thỏi quá nên người xưa đọc trại ra cúng dường để tỏ bầy lòng tôn kính ngôi Tam Bảo Phật Pháp Tăng. Cúng dường bao gồm mọi sự hy sinh tiền bạc, vật thực, thời giờ, sức khỏe, có khi luôn cả thân thể và sanh mạng nữa”.

Trong Kinh Pháp Hoa, phẩm Dược Vương Bồ Tát, ngài Hỷ Kiến Bồ Tát đốt tay rồi đốt thân để cúng dường Phật. Năm 1963 tại Sài Gòn, Bồ Tát Thích Quảng Ðức tự thiêu để cúng dường Tam Bảo và nguyện dùng ngọn lửa từ bi soi sáng nhà cầm quyền lúc đó chấm dứt kỳ thị tôn giáo.

Cúng dường có 02 pháp: 1) Tài cúng dường: gồm tiền bạc, vật thực, quần áo, thuốc men….

2) Pháp cúng dường.

Tài cúng dường đem lợi ích an lạc cho thân. Pháp cúng dường đem lợi ích an lạc cho tâm. Pháp cúng dường có nhiều cách, nhiều ý nghĩa từ thấp lên cao:

1) In kinh, dịch sách Phật để ấn tống, truyền bá Pháp Bảo. 2) Nghe lời Phật dạy, tin hiểu, thọ trì, giải nói, thuyết pháp độ sinh. 3) Truyền dạy các pháp môn tu hành như niệm Phật, tu thiền, trì chú, tụng kinh, để mọi người y pháp tu hành. 4) Tinh tấn tu hành, giữ gìn Chánh Pháp, trưởng dưỡng Pháp Thân, tiếp nối ngôi Tam Bảo. 5) Theo Kinh Hoa Nghiêm, Pháp cúng dường là cúng dường bằng cách sống và làm theo lời Phật dạy để lợi ích và hóa độ chúng sanh, chịu thay thế hết thảy đau khổ cho chúng sanh, siêng tu thiện căn, không rời sự nghiệp Bồ Tát, không bỏ Tâm Bồ Ðề rộng lớn. Thực hành cúng dường như vậy mới là chân thật cúng dường, đó là Pháp Cúng Dường bậc nhất.

6) Hy sinh tất cả mọi sự mọi vật để đạt tới Chân Lý, rồi đem Chân Lý ra truyền bá cứu giúp mọi loài chúng sanh khiến họ bỏ dữ làm lành, được giác ngộ giải thoát, đó là pháp cúng dường cao cả nhất. (Kinh Duy Ma Cật giảng giải)

Phước báo cúng dường: Cúng dường là phước huệ trong cuộc đời làm con Phật, Bạn đi chùa, không phải chỉ để cúng dường phần vật chất, mà còn phát tâm cúng dường cả phần tinh thần.

– Cúng bằng vật chất: In kinh, dịch sách Phật để ấn tống, truyền bá Pháp Bảo, cúng dường vật chất chư Tăng Ni đó là tu phước.

– Cúng bằng tinh thần như: Nghe lời Phật dạy, tin hiểu, thọ trì, giải nói, thuyết pháp độ sanh, đó là tu huệ. Ở Việt Nam, Phật tử đến chùa, có người phát tâm trích một ít tài sản, tịnh tài tịnh vật cúng dâng cho chư Tăng Ni, không tính kể ít nhiều gọi là cúng dường vật chất, có người chỉ đến với Tam Bảo bằng sự tụng kinh niệm Phật mà thôi. Thế nên người tu không bàn đến việc cúng ít cúng nhiều, cúng dường hay không cúng dường. Trong “Chơn lý Đại đồng của Tổ sư Minh Đăng Quang dạy: người cúng dường, cúng ít sanh bỏn sẻn, cúng nhiều sanh lòng tham, cúng vừa phải, tạo cho bên nhận và bên cúng đều giải thoát. Cúng dường là sự phụng dưỡng cao quý, hướng thượng; vì là đối với người trên thì phụng sự, tôn kính, đối với người dưới thì hòa nhã thương yêu, chăm sóc. Trong Kinh Kim Dadasutta Đức Phật đã trả lời câu hỏi của chư thiên về ý nghĩa của bố thí, cúng dường như bài kệ sau:

“Bố thí những vật thực, Là bố thí sức mạnh. Bố thí những y phục, Là bố thí sắc đẹp. Thí phương tiện đi lại, Là thí sự an lạc. Bố thí đèn thắp sáng, Là bố thí đôi mắt. Người bố thí chỗ ở, Là bố thí tất cả. Bậc giảng dạy chánh pháp, Là thí pháp bất tử”.

Thời gian làm Sa Di, Sư tu theo pháp hạnh Khất Sĩ, khi thọ thực lúc nào cũng đọc bài kinh cúng dường, để hồi hướng cho khắp pháp giới chúng sanh. Bài cúng dường đọc nghe rất thâm trầm êm dịu, giúp cho người cúng lẫn người thọ đều được thanh tịnh.

“Phước cúng dường này của tín chủ Tam nghiệp thanh tịnh định, huệ tu Tánh cũ tự mình gồm chứa đủ Tây phương an dưỡng hưởng thiên thu. Phước cúng dường này của chư linh Dứt tiêu tội chướng thoát vô minh Sám hối ăn năn tâm niệm Phật Tây phương Cực lạc đắc siêu sinh. Phước cúng dường này của bá tánh Cầu an tai nạn đặng muôn lành Phát nguyện tu hành thành chánh giác Tây phương Tịnh độ chỗ vãng sanh.”

Cúng dường như thế mới cúng dường, gọi là cúng dường Tam Bảo, cúng dường thanh tịnh, cúng dường chư Tăng Ni được phước vô lượng.

Làm Phật tử khi dùng cơm trưa, dù là tại gia, Bạn cũng nên niệm bài kệ pháp sau đây cũng gọi là cúng dường cao thượng: Nguyện đọan nhứt thiết ác Nguyện tu nhứt thiết thiện Nguyện độ nhứt thiết chúng sanh

Ngoài việc cúng dường Tam Bảo, phụng dưỡng chư Tăng Ni, cúng dường pháp trong lúc thọ thực, người Phật tử Việt Nam và thế giới còn phát tâm làm việc bố thí, hùn phước giúp đỡ người nghèo, người già cả cô độc neo đơn, trẻ em tàn phế, hổ trợ bếp ăn từ thiện tại các bệnh viện, giúp những người nghèo đau bệnh không nơi nương tựa, những người vô gia cư, thất nghiệp… góp phần vào việc cân đối môi trường sinh thái, đời sống cộng đồng dân cư khu vực và trên hành tinh.

HT Thích Giác Quang

Phật Tử Nên Cúng Dường Tam Bảo Như Thế Nào?

Là Phật tử quy y Tam Bảo, hàng ngày chúng ta cần cúng dường Tam bảo để tự nhắc nhở tâm quy y. Ngoài ra, cúng dường cũng là một phương pháp tích lũy công đức rất thù thắng.

Vì sao nên hàng ngày cúng dường Tam Bảo?

Cúng dường không phải là việc phức tạp hay tốn kém. Chỉ cần lập một bàn thờ đơn giản, không cần nhiều tiền của, có được gì cũng đều có thể dùng làm phẩm cúng dường dâng lên Phật. Buổi sáng dâng phẩm cúng dường, buổi tối thu dọn, làm cho đúng cách, với cái tâm cho thật đúng đắn. Nhờ tâm đúng đắn khi dâng phẩm cúng dường mà tích lũy nhiều công đức, vì vậy không cần nhiều tiền của vẫn có thể rộng rãi cúng dường.

Cúng dường Tam Bảo phải trở thành một phần trong công phu tu tập hàng ngày. Bàn thờ giữ cho thật sạch, không để bụi bám, mỗi ngày lưu ý lau chùi sạch sẽ. Mỗi sáng thức dậy, rửa tay, mang một bình nước đến trước bàn thờ. Chén nước hôm qua đã lau sạch úp sẵn trên bàn thờ, sáng nay mở từng chén rót nước vào. Khi rót có thể đọc minh chú cúng dường. Cúng nước rồi, đối trước bàn thờ lạy ba lạy. Cứ như vậy, buổi sáng dâng nước cúng dường, buổi tối dẹp nước, chùi chén cho khô sạch, úp trở lại trên bàn thờ. Đây là việc làm đơn giản, ai cũng có thể làm được.

Cúng dường được công đức hay không còn tùy nơi tâm người cúng dường. Vậy phải cúng dường bằng cái tâm như thế nào mới được nhiều công đức? Nếu cúng Tam Bảo với cái tâm cầu mong Tam Bảo hộ trì cho mình được giàu sang, cho mình hết bệnh tật, cho mình được điều này điều kia…cúng dường với cái tâm mong cầu hồi báo như vậy sẽ làm hao tổn công đức.

Người cúng dường ít gì cũng phải nhớ về cảnh sống trong sinh tử luân hồi khi cúng dường, biết mọi sự trong cõi sinh tử luân hồi đều mang tính chất của khổ đau: khổ vì sinh, vì lão, vì bệnh, vì tử. Chúng ta là người ngụp lặn trong sinh tử luân hồi mà lại không hiểu về khổ đau của sinh tử luân hồi, không biết gì về khổ nạn của chính mình.

Chư Phật, chư Bồ Tát nhìn vào cảnh sinh tử luân hồi, thấy chúng sanh khổ đau mà sinh lòng thương xót, đến nỗi nổ tung thành từng mảnh. Các vị thấy rõ, hiểu rõ nỗi khổ mà chúng sanh phải gánh chịu trong cõi sinh tử luân hồi. Còn chúng ta là kẻ chịu khổ sinh tử, vậy mà đối với khổ đau của chính mình lại không hay không biết. Loại khổ đau nào dễ thấy lắm thì còn hiểu được chút ít, còn đối với các loại khổ đau vi tế chúng ta lầm tưởng đó là an lạc hạnh phúc nên cứ mãi bám dính vào, không muốn buông ra.

Nên cúng dường Tam Bảo như thế nào?

1. Cúng dường Phật bảo: Xây dựng chùa chiền, thỉnh tượng cúng chùa, đúc chuông, dâng hoa, trầm, hương, đèn, nến, đóng góp tiền bạc để làm những việc trên hoặc cúng vào quỹ Tam Bảo, thùng Phước sương, đó là người Phật Tử bày tỏ sự biết ân cũng để hoằng dương đạo Phật, làm cho ngôi Phật bảo được huy hoàng và trang nghiêm, nhờ đó tăng thêm lòng thành kính cho những người đi chùa, lễ Phật.

2. Cúng dường Pháp bảo: Nhờ giáo lý của đức Phật, người Phật tử biết được đâu là khổ, đường nào tu học để được phước báo, để được giải thoát; đáp lại ân đức ấy, người Phật tử phải đem giáo lý của đức Phật đến cho những người khác biết để họ có lòng tin và tu học. Vậy người Phật tử phải ấn tống kinh sách, băng thuyết pháp

3. Cúng dường Tăng bảo: Thánh Tăng ngày xưa chỉ lo tu học kinh kệ trong chùa, do vậy người Phật tử phải cúng dường chư Tăng gồm có: Y phục, thức ăn, giường và vật trải giường nằm, thuốc thang. Bốn thứ đó gọi là Tứ Sự Cúng Dường. Ngày nay khoa học đã tiến bộ, Phật tử có thể dâng cúng chư Tăng, Ni những phương tiện để phục vụ cho sự hành đạo được dễ dàng hơn.

Thanh tịnh cúng dường: Người Phật Tử khi cúng dường Tam Bảo chẳng những tâm mình phải thanh tịnh mà những lễ vật cũng phải thanh tịnh.

1. Về tâm thanh tịnh: Mỗi khi cúng dường Tam Bảo đừng nên tính toán, có nhiều cúng nhiều, có ít cúng ít, lòng luôn hoan hỷ và chí thành, khi đã cúng dường rồi cũng đừng có bận tâm mình đã cúng ít quá hay nhiều quá. Lòng chí thành là quan trọng hơn hết.

2. Về lễ vật thanh tịnh: Những lễ vật dâng cúng tốt tươi, tinh khiết là quý nhưng tiền của mình bỏ ra mua sắm phải do mình làm ra bằng nghề nghiệp chánh đáng thì mới có nhiều phước đức. Ví dụ một người tay lắm chân bùn làm thuê làm mướn có một ít tiền, mà dùng số tiền ấy mua một ốp nhang hay mua một bó hoa đem đến chùa cúng Phật, công đức lớn hơn một người đem nhiều lễ vật cúng dường Tam Bảo, lễ vật này do đồng tiền có được từ những việc làm bất chánh.

Một người Phật tử nên phát tâm, hễ có dịp thì cúng dường Tam Bảo, việc cúng dường luôn luôn có phước báo cho mình, nó cũng là phương pháp tập cho mình xả ly tiền tài của cải, có như vậy mới mau thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử.

Người Phật Tử phải Phước, Huệ song tu, Phước phải cúng dường, bố thí còn Huệ phải tu tập giữ cho tâm mình được thanh tịnh, nhờ đó thì trí huệ phát sinh.