Phước Báu Cúng Dường Tam Bảo / Top 7 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Apim.edu.vn

Tại Sao Cúng Dường Tam Bảo Được Nhiều Phước Báu?

“Chúng ta có thể tạo ra nhiều phước, nhưng phước ở Tam Bảo mới là phước điền tối thượng”. – Phật tử Phạm Thị Yến. Trên bước đường tu học Phật Pháp, có lẽ người Phật tử nào cũng biết đến việc cúng dường Tam Bảo. Tuy nhiên, không phải ai cũng hiểu hết được ý nghĩa và lợi ích của việc làm này. Nên trong chương trình chia sẻ Phật Pháp với CLB Cúc Vàng, Cô Phạm Thị Yến đã có những chia sẻ về vấn đề cúng dường Tam Bảo đến cho mọi người cùng hiểu rõ.

Cúng dường Tam Bảo là gì?

“Cúng dường” có nghĩa là cung cấp, nuôi dưỡng. “Tam Bảo” là danh từ Hán Việt, “Tam” là ba; “Bảo” là quý báu, gồm có Phật Bảo, Pháp Bảo và Tăng Bảo. Hiểu một cách đơn giản “Cúng dường Tam Bảo” là cung cấp, nuôi dưỡng ba ngôi quý báu: Phật, Pháp, Tăng – Tam Bảo.

>>> Tam Bảo, quy y Tam Bảo là gì? Tại sao Phật Pháp Tăng lại cao quý?

Cúng dường Phật Bảo là gì?

>>> Bạn trẻ thành kính dâng hoa cúng dường Xá Lợi Phật được thờ tự tại chùa Ba Vàng Phước báu vô lượng của việc cúng dường Đức Phật và Tăng chúng tại đây!

Cô Phạm Thị Yến chia sẻ: “Cúng dường Phật Bảo hiểu đơn giản là chúng ta có thể cúng dường để tô tượng Phật, cho mọi người đến lễ lạy”. Tuy nhiên, Cô cũng chia sẻ đó chưa phải là chân thật cúng dường Phật Bảo một cách rốt ráo nhất. Phật trong tiếng Phạn là Buddha, có nghĩa là bậc Giác Ngộ. Đức Phật Thích Ca là người đã giác ngộ giải thoát, Ngài đã chứng ngộ được chân lý của cuộc đời, thoát khỏi mọi đau khổ, phiền não của thế gian. Tuy nhiên, giờ đây Ngài đã nhập Niết bàn, chỉ còn tôn tượng của Ngài để chúng ta tỏ lòng tôn kính. Nhiều người cho rằng, tượng Phật được làm bằng đồng, bằng gỗ, bằng xi măng,… thì không thể nào giác ngộ; và như vậy không được gọi là Phật Bảo. Về vấn đề này, Cô Phạm Thị Yến chia sẻ: “Chúng ta phải hiểu sâu một chút. Chúng ta cúng dường vào chùa dù chỉ để tô tượng, nhưng tâm chúng ta hướng tới Phật, hướng về sự giác ngộ, sẽ làm cho Phật Bảo ở trong chúng ta hướng tới tính giác ngộ của mình. Vì thấy Đức Phật là bậc cao quý, chúng ta muốn được như Phật nên chúng ta làm tăng trưởng tính giác của mình lên. Tuy rằng, mỗi chúng ta đều có tính giác ngộ nhưng vì vô minh, tham dục che lấp, cho nên bây giờ chúng ta phải làm tăng trưởng tính giác ngộ để giảm đi vô minh và tham dục. Như thế gọi là “khai ngộ”, tức là khai mở ra tính giác ngộ của mình”.

Như vậy, tuy rằng Đức Phật đã nhập diệt, giờ đây chúng ta chỉ lễ Phật, cúng dường tôn tượng Phật nhưng đó là hành động thể hiện sự hướng tâm về Ngài và thể hiện lòng quý kính Ngài đã thành đạo. Cúng dường vào chùa để tô tượng cũng là mong muốn những người đến chùa khởi được tâm biết ơn Đức Phật và gieo cho họ nhân duyên hướng tâm tới sự giác ngộ, khai mở tính giác ngộ của mình. Được như vậy, chúng ta đã cúng dường, nuôi dưỡng sự duy trì của Đức Phật ở thế gian.

Cúng dường Pháp Bảo là gì?

Đức Phật Thích Ca ra đời cách đây đã hơn 2600 năm, Ngài sinh ra là con vua, lớn lên xuất gia tu hành và chứng quả vị Phật. Với trí tuệ của bậc Thế Gian Giải, rõ biết mọi sự thế gian, Ngài đã rao giảng chân lý đến với chúng sinh. Những lời dạy đó được gọi là Pháp, hay còn gọi là Pháp Bảo. Đó là những lời dạy quý báu để giúp chúng sinh biết sống thiện, tu sửa tâm mình; từ đó xa lìa đau khổ, đạt được giác ngộ giải thoát, an vui vĩnh viễn. Để quý đạo hữu hiểu về cúng dường Pháp Bảo, Cô chủ nhiệm chia sẻ: “Cúng dường Pháp Bảo là chúng ta cúng dường vào chùa để ấn tống kinh sách của Phật hoặc kinh sách của Phật trên các dạng như: video, những lời đọc radio,… tức là sử dụng truyền thông. Vì thế, cúng dường vào chùa để sắm sửa các thiết bị truyền thông, làm cho kinh của Phật được lan truyền, đó cũng là cúng dường để nuôi dưỡng, duy trì Pháp Bảo. Và phần nữa là chúng ta cúng dường vào chùa để mọi người đến chùa được ăn uống, nghe lời Phật dạy, giúp lời Phật dạy được chuyển tải từ kinh sách sang chính con người, cũng là cung cấp, nuôi dưỡng Pháp Bảo”.

Như vậy, việc cúng dường Pháp Bảo là làm cho những lời dạy tối thượng của Đức Thế Tôn được duy trì ở thế gian giúp nhiều người biết đến chính Pháp, nghe và thực hành lời Phật dạy.

Phật tử nhí sớt bát cúng dường cúng dường chư Tăng trong buổi lễ khất thực tại chùa Ba Vàng

Cúng dường Tăng Bảo là gì?

Tăng là đoàn thể những người đệ tử xuất gia theo Phật, giữ gìn giới Pháp, tu tập theo lời Phật dạy và hoằng truyền giáo Pháp đến với chúng sinh. Vậy cúng dường Tăng Bảo là gì? Để giải thích điều này, Cô Phạm Thị Yến chia sẻ: “Cung cấp, nuôi dưỡng Tăng Bảo là chúng ta cung cấp cho các vị Sư có tứ sự đầy đủ thực hành lời Phật dạy; rồi mang lời Phật dạy giảng giải, sách tấn cho chúng ta, để chúng ta được thực hành. Đó gọi là cúng dường Tăng Bảo”.

Tại sao cúng dường Tam Bảo được phước báu?

Cô chủ nhiệm từng chia sẻ: “Chúng ta có thể tạo ra nhiều phước, nhưng phước ở Tam Bảo mới là phước điền tối thượng”. Để quý đạo hữu hiểu được ý nghĩa của việc cúng dường Tam Bảo, Cô cũng chia sẻ ba lý do khiến việc làm này được phước báu thù thắng như sau:

Cúng dường Phật Bảo – Hướng tâm tới sự giác ngộ

Trong bài kệ tán thán Phật, chúng ta được nghe:“Đấng Pháp Vương vô thượngBa cõi chẳng ai bằngThầy dạy khắp trời ngườiCha lành chung bốn loài”. Cô Phạm Thị Yến chia sẻ:“Vì chúng ta cung cấp, nuôi dưỡng tính giác ngộ của mình và cung cấp, nuôi dưỡng, khởi duyên cho những người đến chùa lễ tượng Phật một lễ, giúp cho người ta hướng tâm đến giác ngộ thì phước báo của chúng ta phải lớn”. Theo quan điểm của đạo Phật, tất cả chúng sinh đều có chủng tử giác ngộ ở trong mình, hay còn gọi là tính Phật. Do đó, việc chúng ta cúng dường để khởi duyên, giúp cho người đến chùa hướng tâm đến sự giác ngộ, khơi dậy được tính giác ngộ trong họ thì phước báu rất thù thắng.

Cúng dường Pháp Bảo – Lan tỏa giáo Pháp được lợi ích thù thắng

Trong bài kệ tán Pháp, chúng ta cũng được nghe:“Pháp Phật sâu mầu chẳng gì hơn,Trăm ngàn muôn kiếp khó được gặp.Nay con nghe thấy vâng gìn giữ,Nguyện hiểu nghĩa chân đức Thế Tôn”. Sau thời gian thực hành Pháp của Phật và có những lợi ích từ việc tu tập, Cô Phạm Thị Yến có những lời chia sẻ rất hữu ích về việc cúng dường Pháp bảo: “Chúng ta cung cấp, nuôi dưỡng Pháp Bảo, khiến cho những lời Phật dạy được chuyển tải rộng khắp đến mọi người thì phước báu rất lớn. Bởi vì Pháp của Phật rất quý, dạy con người bỏ ác làm lành, làm lợi ích cho số đông và mang lại hạnh phúc, an vui cho thế gian này. Người ta nghe được lời Phật dạy sẽ làm các việc thiện, bỏ các việc ác, từ đó thế gian sẽ được hạnh phúc. Cho nên, chúng ta cung cấp, nuôi dưỡng những lời dạy thiện lành đó sẽ được phước báu lớn”. Trong kinh Tương Ưng Bộ V, chương 3, phẩm Ambapàli, phần Bệnh, Đức Thế Tôn có dạy:“…Hãy tự mình là ngọn đèn cho chính mình, hãy tự mình nương tựa chính mình, chớ nương tựa một điều gì khác. Dùng Chánh Pháp làm ngọn đèn, dùng Chánh Pháp làm chỗ nương tựa, chớ nương tựa một điều gì khác”.

Từ lời dạy của Đức Phật, chúng ta biết rằng, giáo Pháp của Ngài rất cao quý, được ví như “kim ngôn ngọc ngữ”, có thể giúp chúng sinh ra khỏi sinh tử luân hồi. Do đó, việc cúng dường để Pháp Bảo được lan truyền rộng rãi sẽ giúp chúng ta tích lũy được phước báu rất lớn.

Cúng dường Tăng Bảo – Những bậc chân thật thực hành giáo Pháp

Trong kinh Tam Bảo, Đức Phật có dạy:“Đệ tử đấng Thiện ThệXứng đáng được cúng dườngBố thí các vị ấyĐược kết quả vô lượngChính Tăng Bảo như vậyLà châu báu thù diệuMong với sự thật nàyĐược sống chân hạnh phúc”. Để đại chúng hiểu hơn về phước báu cúng dường chư Tăng, Cô chủ nhiệm cũng chia sẻ:“Chư Tăng là người duy trì được Phật Pháp, duy trì được lời Phật dạy và làm cho chúng sinh tin rằng giáo Pháp của Phật đưa đến hạnh phúc, an vui, cho nên cúng dường, nuôi dưỡng các vị Tăng chân thật tu hành mang đến phước báo lớn”.

Chư Tăng là người duy trì được Phật Pháp, duy trì được lời Phật dạy và làm cho chúng sinh tin rằng giáo Pháp của Phật đưa đến hạnh phúc, an vui

>>> Hai hạng người đáng được cúng dường – Phẩm bố thí và cúng dường – Kinh Nikaya

Giáo Pháp của Phật cao quý là thế nhưng nếu không có người ứng dụng, thực hành thì vẫn chỉ là lý thuyết suông và không có lợi ích. Cho nên, chư Tăng là những người xuất gia theo Phật, thực hành những lời Phật dạy, khiến cho Phật Pháp được trường tồn ở thế gian. Bởi vậy, cúng dường chư Tăng, để chư Tăng được an ổn tu hành thì sinh ra phước báu rất lớn. Mặt khác, xuất gia không phải là việc dễ dàng và không phải ai cũng làm được. Bởi người xuất gia phải rời khỏi sự ràng buộc của đời sống gia đình; xả bỏ danh lợi, cám dỗ của dục lạc; một lòng cầu đạo giải thoát để mang lại lợi ích cho mình, cho người và cho vô số chúng sinh. Nếu Phật tử tại gia chỉ cần giữ 5 giới thì khi đi xuất gia, Sa di đã phải thọ 10 giới, Tỳ-kheo Tăng thọ 250 giới, Tỳ-kheo Ni thọ 348 giới. Do đó, những người xuất gia với chí nguyện rộng lớn“Trên cầu thành Phật, dưới độ chúng sinh” là vô cùng cao quý. Từ những lời Cô chủ nhiệm chia sẻ, chúng ta thấy rằng Tam Bảo có công đức vô cùng to lớn, là ruộng phước màu mỡ cho mọi loài được gieo trồng các hạt giống thiện lành. Cô cũng chia sẻ thêm: “Tam Bảo còn ở thế gian khiến cho chúng sinh biết quay trở về tự tính giác ngộ, quay trở về tính thiện và bỏ đi tính ác, làm cho thế gian được hạnh phúc, an vui. Cho nên, công đức của Tam Bảo rất lớn, khiến cho thế gian này được an vui, hạnh phúc; làm cho thế gian này bớt khổ đau và làm cho chúng sinh bớt khổ, hết khổ. Đó chính là công đức của Tam Bảo”.

Lợi ích của cúng dường Tam Bảo

Trong tạng Đại Tạng Kinh Việt Nam, Trung Bộ III, kinh Tiểu nghiệp phân biệt, Đức Phật dạy: “…có người đàn bà hay đàn ông có bố thí và cúng dường cho Sa môn hay Bà la môn các đồ ăn uống, y phục, xe cộ, ngọa cụ, y dược, đèn đuốc, nhà cửa… Do nghiệp ấy, sau khi thân hoại mạng chung, người ấy được sanh vào thiện thú, thiên giới. Nếu sanh vào loài người, người ấy được giàu sang, có tài sản lớn”.

Để quý đạo hữu hiểu thêm, Cô Phạm Thị Yến lý giải: “Ai có tâm thường nghĩ đến điều thiện, muốn điều thiện lưu mãi ở thế gian này thì sẽ cúng dường Tam Bảo, để các Thầy nuôi mạng sống của mình, đem lời Phật dạy giáo hóa cho chúng sinh, để chúng sinh bỏ ác làm lành. Người như vậy sau khi thân hoại mạng chung sinh vào cõi thiện là cõi người hay cõi Trời để hưởng phúc báo”.

Trong kinh Tạp Bảo Tạng, bài kinh “Chuyện con của trưởng giả làm thuê thiết hội được hiện báo” cũng kể về câu chuyện: Khi Đức Phật còn tại thế, tại thành Xá Vệ có một chàng trai sống cô đơn nghèo khổ, cha mẹ mất sớm, phải lang thang sống bằng nghề làm thuê. Tình cờ, chàng trai nghe được rằng, cuộc sống trên cõi Trời Đao Lợi vô cùng sung sướng, nếu cúng dường cho Đức Phật và chúng Tăng thì sẽ được sinh lên đó. Chàng trai xin làm thuê cho vị trưởng giả trong ba năm để có thể thiết hội cúng dường. Sau ba năm, khi đã tích lũy đủ số tiền, cùng với sự trợ duyên của vị trưởng giả, chàng trai đã thực hiện được ước nguyện. Tuy nhiên, hôm đó trùng vào ngày Tiết Nhật nên rất nhiều người chuẩn bị đồ ăn, thức uống dâng lên cúng dường. Khi chư Tăng đến chỗ chàng trai, bởi vì đã khất thực rồi nên các Ngài chỉ thọ nhận rất ít vật thực mà anh đã chuẩn bị. Chàng trai rất buồn, nghĩ rằng mong muốn sinh lên cõi Trời sẽ không thành tựu. Buồn quá, chàng trai đến bạch với Đức Thế Tôn. Ngài dạy chàng trai rằng: “Giả sử chúng Tăng không ăn gì cả, thì nguyện của ngươi cũng thành tựu, huống chi có thọ thực chút ít mà sao lại không thành?”. Nghe Đức Phật xác quyết như vậy, chàng trai hết sức hoan hỷ, không còn buồn khổ. Cũng trong ngày hôm đó, có 500 vị khách buôn vào thành kiếm đồ ăn, vì đồ ăn còn thừa nhiều, chàng trai hoan hỷ mời họ chỗ đồ ăn đó. Sau khi ăn xong, những vị khách buôn tặng rất nhiều món đồ giá trị cho chàng trai. Chàng sợ hãi không dám nhận, liền đến bạch Phật. Ngài dạy: “Đó là quả báo tạm thời, hãy nhận đi sẽ hết khổ, về sau chắc chắn sẽ sinh lên trời, đừng nên sợ hãi”… Vị trưởng giả chủ nhân vì không có con trai và nhận thấy chàng trai tính vốn thật thà, ngay thẳng nên ông đã gả đứa con gái duy nhất cho chàng trai. Nhờ vậy, gia nghiệp của chàng trở nên giàu có vô cùng. Sau đó, trong thành có một ông trưởng giả giàu có bậc nhất qua đời, Vua Ba-tư-nặc nghe chàng trai thông minh, trí thức nên đã tặng hết khối tài sản đó cho chàng trai.

Từ những câu chuyện trong kinh Phật và qua lời chia sẻ của Cô Phạm Thị Yến, chúng ta thấy rằng, cúng dường Tam Bảo sẽ sinh ra phước báu rất lớn cho chúng ta trong đời này và các kiếp về sau. Hy vọng với những chia sẻ của Cô, quý Phật tử và bạn đọc sẽ có thêm những tri kiến trong việc tìm hiểu và tu học giáo Pháp của Phật. Mong rằng, những hạt giống thiện tâm của mỗi người sẽ được gieo trồng trên những thửa ruộng phước màu mỡ nhất và gặt hái được những quả vị tốt đẹp cho bản thân!

Chơn Cúng Dường Tam Bảo

Xưa, khi còn sanh tiền, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã ân cần dạy bảo chúng sanh hãy sáng suốt quy y Tam Bảo gồm: PHẬT – PHÁP – TĂNG mà nương tựa tu hành; vì vậy, cúng dường Tam Bảo là cúng dường Phật, cúng dường Pháp và cúng dường Tăng.

Phật tử thường sắm lễ vật dâng cúng Phật tại tư gia hay chùa chiền, gọi là hành lễ cúng dường. Những lễ vật cúng dường nên dùng gồm: nhang, đèn sáp, hoa (sen, huệ), quả, tịnh thủy.

Khi hành lễ cúng dường, chúng ta cần sửa soạn các món lễ vật cho tinh khiết, sắp đặt có thứ tự trên bàn thờ sao cho đơn giản mà trang nghiêm, tránh rườm rà, rối rắm. Ví dụ: ở giữa phía trong bàn thờ: đứng ngoài ngó vô, sắp hoa bên tay phải, quả bên tay trái, tịnh thủy ngay chính giữa. Cận phía trước bàn thờ, nhang thắp ở giữa, đèn sáp đốt hai bên (như dùng đèn điện thì miễn đèn sáp).

Ngoài ra, những ai phát tâm muốn thờ Phật tại tư gia nhưng không có điều kiện tài chánh thì quý vị có thể góp tịnh tài thỉnh tôn tượng/ảnh Phật cho họ, đồng thời có thể giúp họ kiến lập bàn thờ Phật tại gia sao cho trang nghiêm đúng Pháp, tạo duyên lành cho họ tu hành hướng Phật. Nếu làm được vậy với tâm trong sạch vô cầu, không mảy may nghĩ tưởng cầu phước hay ban ơn mong chờ đền đáp… thì đây cũng chính là cúng dường Phật Bảo cao quý.

Tuy nhiên, món lễ vật cần thiết và quý báu hơn hết chính là TÂM THÀNH, là sự TU HÀNH CHƠN THẬT của người con Phật. “Tam giả QUẢNG TU CÚNG DƯỜNG” là Hạnh Nguyện Phổ Hiền Vương, là kim chỉ nam soi đường lưu truyền cho hậu thế y giáo phụng hành. Chỉ có QUẢNG TU – tức sự tu hành chơn chánh từ tâm nguyện từ bi rộng lớn vì đại sự giải thoát sanh tử luân hồi của muôn vạn chúng sanh, khế hiệp với hạnh nguyện Chư Phật – mới là CHƠN CÚNG DƯỜNG CHƯ PHẬT KHẮP 10 PHƯƠNG.

Pháp Bảo là lời Phật dạy, là giáo lý chơn chánh, giúp hành giả chuyển mê khai ngộ như Tứ Diệu Đế, Thập Nhị Nhân Duyên, Bát Chánh Đạo, Tứ Vô Lượng Tâm, Lục Độ… (xuất thế gian Pháp Bảo). Nay, vì muốn cho Phật Pháp cửu trụ Ta Bà, người con Phật phát tâm ấn tống in Kinh điển (thế gian trụ trì Pháp Bảo) phổ truyền sâu rộng đến mọi người, giảng giải Chánh Pháp giúp nhau hiểu Đạo mà tu hành, hướng đến con đường giác ngộ – giải thoát của chư Phật. Đó gọi là cúng dường Pháp Bảo hay Pháp thí, thuộc về hạnh Bố thí (Tài thí, Pháp thí, Vô úy thí) đầu tiên trong Lục Độ Ba-la-mật (Bố thí, Trì giới, Nhẫn nhục, Tinh tấn, Thiền định, Trí Huệ). Nên nhớ, cúng dường Pháp Bảo với tâm trong sạch vô cầu mới thật quý báu cao thượng.

Xuất thế gian Tăng Bảo tức là các bậc Bồ Tát, Duyên Giác, Thanh Văn, A La Hán đã chứng quả vô sanh.

Thế gian trụ trì Tăng Bảo tức chỉ các Thầy Tỳ Kheo chơn chánh (Thanh-tịnh Tăng), hoàn toàn cắt ái ly gia, trường trai tuyệt dục, nghiêm trì tịnh giới, thiểu dục tri túc, đức hạnh thanh cao.

Do đó, cúng dường Tăng Bảo tức là cúng dường chư Bồ Tát, Duyên Giác, Thanh Văn, A La Hán và các thầy Tỳ Kheo tu hành chơn chánh. Tuyệt đối không cúng dường cho những kẻ tà sư, giả tu, phạm giới, tà hạnh, mượn Đạo tạo Đời, có những hành vi che đậy, đích thực không phải Sa-môn nhưng hiện tướng Sa-môn, không sống Phạm hạnh lại giả hiện tướng có Phạm hạnh nhưng nội tâm hôi hám, đầy những tham dục, sở hành bất tịnh… Lại càng không nên gần gũi, thân cận vì chẳng khác gì lầm gởi Huệ mạng tu hành của mình cho Tà đạo, ắt sẽ lầm đường lạc lối, phá kiến đọa tâm, chuốc khổ về sau. Nên nhớ: Giới Đức nghiêm trì, thân-khẩu-ý hành theo lời Phật dạy, Từ Bi Hỷ Xả, sống đời Phạm hạnh, thiểu dục tri túc, an bần thủ Đạo, chuyên tu Thiền Định, vô cầu – vô ngã độ sanh là những chuẩn mực căn bản giúp nhận biết tâm hạnh của vị Tỳ kheo chơn chánh hay tà mị, tu hành chơn thật hay giả dối, có đáng là bậc mô phạm cho thập phương tín chúng nương tựa, noi gương hay không (?). Quý Phật tử nên cẩn trọng suy xét!

Những lễ vật cúng dường Tăng Bảo gồm: thực phẩm, y phục, sàng tòa (ngọa cụ) và y dược (thuốc men). Ngoài tứ sự cúng dường trên, Phật tử tuyệt đối không cúng dường bất kỳ gì khác như tiền, xe, điện thoại… mà trái Pháp. Ngược lại, Tăng lữ tu hành càng không được nhận bất kỳ sự cúng dường nào khác, càng không được tích góp làm của riêng hay lạm dụng mà phạm Giới, trái với tôn chỉ “xuất gia, giải thoát” hạnh người tu Phật.

– “Tam giả QUẢNG TU cúng dường”. Đó là CHƠN CÚNG DƯỜNG cao quý nhất dâng lên Tam Bảo. Người con Phật, tu sĩ cũng như cư sĩ, hãy noi theo Hạnh Nguyện Phổ Hiền mà thúc liễm thân tâm, tu hành chơn chánh, cúng dường chư Phật.

– Hành lễ cúng dường là phương tiện nơi Sự mà hiển Lý, nơi Tướng hiển Tự Tánh nên hành giả phát tâm cúng dường cần trì giữ Tâm trong sạch, thanh tịnh, vô ngã, vô cầu, tu hành chơn thật. Được thế thì Lý – Sự viên dung, sự cúng dường mới được viên mãn.

– Lễ vật cúng dường Phật Bảo ở chùa hay tại tư gia chỉ là: nhang, đèn sáp, hoa (sen, huệ), quả, tịnh thủy, nhưng quý nhất chính là tâm thành, tu chơn. Lễ vật cúng dường Tăng Bảo, tức bậc Thanh-tịnh Tăng tu hành chơn chánh, chỉ là: thực phẩm, y phục, sàng tòa (ngọa cụ) và y dược (thuốc men). Ngoài ra, Quý Phật tử có thể tùy hỷ thỉnh tôn tượng/ảnh Phật cho người có tâm muốn thờ tại tư gia, hay in Kinh ấn tống, Pháp thí rộng rãi đến mọi người để tất cả sớm giác tâm quy Phật.

– Thanh quy chốn Tòng lâm thời chư Tổ là: tu sĩ hàng ngày “lên núi khai hoang, xuống ruộng cày bừa”, “một ngày không làm, một ngày không ăn”, nào dám mống tâm an ổn nhàn lạc, thong dong biếng lười sa đọa, thọ của đàn na sống lần lựa qua ngày mà đắm chìm trong dục lạc thiêu thân. Do đó, dẫu xuất gia chuyên tu giải thoát nhưng nếu có thể sắp đặt một nền tảng kinh tế tự túc, không thọ của bá tánh thập phương, lại tùy cơ duyên đem Phật Pháp từ bi ứng dụng cho đời cải ác vi thiện, vừa tự giác vừa giác tha trong thời buổi hiện nay thì thật là quý báu vô cùng. Ngược lại, nếu không thể tự túc cho đời sống tu hành của mình thì tu sĩ chỉ có thể thọ hưởng tứ sự cúng dường mà thôi, tuyệt đối không được nhận tiền bạc… làm của riêng hay cung cấp cho quyến thuộc mà hủy phạm Giới Luật, Huệ mạng chẳng còn, ắt khổ đọa muôn kiếp về sau.

– Còn đó lời Phật dạy để tất cả chúng ta cùng chiêm nghiệm, hành trì:

“Sau khi Ta nhập diệt, các con hãy lấy Giới Luật làm Thầy, y theo Chánh Pháp mà tu hành, tự thắp đuốc mà đi”.

” Giới còn là Ta (Phật Pháp) còn vậy”.

“Tin Ta mà không hiểu Ta là phỉ báng Ta”.

(nếu chẳng dụng Tâm mà chấp tướng (chấp ngã, chấp Pháp) khi tu Phật thì người ấy đang hành Tà đạo, trái chướng Tự Tánh nên giác ngộ mãi còn xa)

(Kinh Pháp Cú)

Mong tất cả tỉnh tâm tu Phật!

Diệu Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật _()_ Diệu A Di Đà Phật _()_

Cúng Dường Tam Bảo Như Thế Nào?

Thấy người làm việc lành việc phải, mình tán thán bằng lời, hoặc góp một phần công, giúp một phần của để thành tựu công việc lành ấy. Quả là người này đã có lòng lành đáng quí đáng mến. Huống nữa, Tam Bảo là cây cầu đưa chúng sanh từ bến mê qua bờ giác, Tam Bảo là con thuyền cứu vớt chúng sanh đang chìm trong bể khổ đưa đến bờ Niết-bàn, Tam Bảo là ngọn đèn sáng soi đường cho chúng sanh khỏi lạc trong rừng tối vô minh. Người phát tâm tán trợ bồi bổ tô đắp cho Tam Bảo thường còn ở thế gian thì công đức biết bao kể xiết. Vì Tam Bảo thường còn ở thế gian, chúng ta phát tâm cúng dường, quả là việc làm tự lợi lợi tha đầy đủ.

ĐỊNH NGHĨA CÚNG DƯỜNG TAM BẢO

Cúng dường là nuôi dưỡng khiến Tam Bảo hằng còn ở đời. Tất cả những sự bảo bọc giúp đỡ gìn giữ để Tam Bảo thường còn đều gọi là cúng dường. Tam Bảo là Phật, Pháp và Tăng. Phật đã quá khứ, chỉ còn lại hình tượng. Pháp bắt nguồn từ chữ Phạn đến chữ Hán còn nằm sẵn trong kho tàng nhà chùa. Tăng là những tu sĩ tu theo Phật học chánh pháp. Chính những vị này có bổn phận gìn giữ hình tượng Phật còn, phiên dịch giảng giải chánh pháp. Tam Bảo đều quí kính, song hệ trọng nhất là Tăng. Nếu không có Tăng ai gìn giữ chùa chiền, ai giảng dạy chánh pháp? Thế nên, cúng dường Tam Bảo là nói chung, mà hệ trọng là Tăng. Tăng chúng còn là Tam Bảo còn, Tăng chúng mất thì Tam Bảo cũng vắng bóng. Vì thế mọi sự cúng dường đều đặt nặng vào Tăng, với mục đích Tam Bảo tồn tại ở nhân gian.

CÚNG DƯỜNG SAI LẠC

Thế mà có những người cúng dường một cách lệch lạc mất hết ý nghĩa cúng dường. Như có một Phật tử đi chùa đến thầy Trụ trì xin cúng năm đồng, liền đó được nghe hỏi “cầu cái gì”, Phật tử ngơ ngác. Thầy Trụ trì hỏi thêm “cầu an hay cầu siêu”, Phật tử bóp đầu suy nghĩ đáp “cầu siêu”, rồi biên một dọc tên vào sổ cầu siêu. Phật tử này như thế, Phật tử khác cũng thế. Đã thành thông lệ, cúng chùa là phải cầu siêu hay cầu an. Cầu an cầu siêu cho bản thân mình, cho gia đình mình, cho thân thuộc mình, sự cúng ấy quả là vì mình. Vì mình mà đi chùa, vì mình mà cúng chùa đích thực là tham lam ích kỷ. Nếu mang một tâm niệm tham lam ích kỷ đến với đạo, chưa xứng đáng một Phật tử. Cái hư dở này tại ai? Chính tại người hướng dẫn đã chỉ lối sai lạc.

Đến phần ông thầy, do Phật tử cầu siêu cầu an nên có tiền. Đồng tiền này sau một thời kinh cầu nguyện xong, ông tự coi như trọn quyền sử dụng không có tánh cách e dè sợ sệt gì cả. Nếu một buổi lễ cầu nguyện được Phật tử cúng nhiều tiền, thế là ông mặc tình phung phí, vì tự cho do công tụng cúng của mình mà được. Thế thì đời tu hành cốt vì giác ngộ giải thoát, vô tình trở thành người tụng kinh mướn. Người tu cốt xả phú cầu bần, xả thân cầu đạo, biến thành kẻ thụ hưởng. Trái với mục đích xuất gia, trở thành kẻ hư hèn, chính vì nhận đồng tiền phi pháp. Cầu nguyện là một điều phụ thuộc nhỏ nhít trong Phật pháp, vì nó không phải là chân lý. Thế mà, người ta thổi phồng nó lên, để rồi cả đời người tu gần như hết tám mươi phần trăm (80%) Phật sự đều nằm trong những lễ cầu nguyện. Truyền bá một điều không phải chân lý, ắt hẳn chánh pháp phải chịu suy đồi. Người có trách nhiệm hướng dẫn Phật tử mà một bề cổ xúy cho sự cầu cúng, là đưa họ vào rừng sâu mê tín, gây thêm lòng tham lam ích kỷ cho họ. Quả là kẻ tạo thêm tội lỗi, chớ không phải người tu hành.

CÚNG DƯỜNG ĐÚNG PHÁP

Người Phật tử chân chánh khi phát tâm cúng dường Tam Bảo, chỉ vì mong cho Tam Bảo thường còn ở thế gian để đưa chúng sanh ra khỏi đau khổ mê lầm. Nếu đến chùa, Phật tử cúng năm mười đồng, Tăng, Ni có hỏi cầu điều gì, Phật tử nên thưa: “Chúng tôi chỉ cầu mong chư Tăng, chư Ni nhận món tịnh tài này để có phương tiện an ổn tu hành, hầu truyền bá chánh pháp lợi ích chúng sanh.” Chỉ vì Tam Bảo vì chúng sanh mà cúng dường, đây là tâm hồn cao thượng quảng đại vị tha. Làm việc bố thí cúng dường cao đẹp như vậy công đức làm sao giới hạn đuợc. Vì Tam Bảo thường còn ở thế gian để làm lợi ích cho chúng sanh, trong chúng sanh đã có bản thân mình và thân quyến mình rồi. Quên mình chỉ nghĩ đến toàn thể chúng sanh, không phải lòng lợi tha vô bờ bến là gì? Với một lòng vị tha rộng lớn như vậy, dù một số tiền nhỏ, một vật dụng mọn đem cúng dường cũng là phước đức vô biên. Cho nên nói “Phật dụng tâm”.

Tăng, Ni nhận sự cúng dường chân chánh của Phật tử, tự nhiên thấy mình có một trọng trách lớn lao vô cùng. Làm sao tu hành tinh tiến? Làm sao truyền bá chánh pháp lợi ích chúng sanh? Để xứng đáng thọ nhận những thứ cúng dường của Phật tử, chỉ cần nỗ lực tu hành, cố gắng học tập để hiện tại và vị lai làm lợi ích chúng sanh. Nếu hiện đời, Tăng, Ni, không làm tròn hai việc này, có thể mai kia phải mang lông đội sừng để trả nợ tín thí. Biết như thế, hiểu như thế, Tăng, Ni làm sao dám lơi lỏng lơ là trong việc tu hành học tập. Thế là, nhờ sự cúng dường chân chánh của Phật tử thúc đẩy Tăng, Ni đã cốù gắng càng cố gắng hơn trong nhiệm vụ thiêng liêng cao cả của chính mình. Thấy mình thiếu nợ, mới cố gắng lo đền trả bằng cách nỗ lực tu hành và độ sanh, đây là mục tiêu đức Phật bắt Tăng, Ni thọ nhận đồø cúng dường của Phật tử. Tăng, Ni là người có bổn phận hướng dẫn tín đồ cúng dường chân chánh đúng pháp thì, cả thầy trò đều cao thượng và lợi ích lớn. Chúng ta phải gan dạ đập tan những tập tục sai lầm, đừng vì quyền lợi, đừng vì cảm tình, khiến cho chánh pháp đi lần vào chỗ mờ tối suy tàn. Chúng ta là người lãnh đạo, không phải là kẻ theo đuôi tín đồ để cầu được nhi?u lợi dưỡng. Đã dám bỏ nhà đi tu, tức là dám nhận chịu mọi sự đói rách nghèo nàn, mọi sự gian truân khó khổ, vô lý vì sự ăn mặc mà đi ngược lại sơ tâm siêu thoát của mình.

Tuy nhiên, nói thế không có nghĩa chúng tôi hoàn toàn phủ nhận sự cầu nguyện. Chúng ta thấy rõ cầu nguyện chỉ là trợ duyên nhỏ xíu, kẻ đối tượng cầu nguyện chỉ được lợi ích một hai phần mười, như trong kinh nói. Chúng ta đã thừa nhận “nhân quả nghiệp báo” là chân lý thì sự cầu nguyện là ngoại lệ, có kết quả cũng tí xíu thôi. Cổ vũ cho điều phi chân lý, để cho người xao lãng chân lý, là việc làm trái với chánh pháp. Vì lòng hiếu thảo của Phật tử, buộc lòng chúng ta phải cầu nguyện, khi cầu nguyện chúng ta phải cảnh cáo rằng: “Việc làm này là phụ thuộc không đáng kể, kết quả ít lắm.” Có thế mới khỏi lệch lạc trên con đường hoằng hóa lợi ích chúng sanh. Đã thấy cầu nguyện là việc phụ, chúng ta đừng vì nó làm mất thì giờ tu học của Tăng, Ni, làm mất thì giờ truyền bá chánh pháp.

LỢI ÍCH CÚNG DƯỜNG

Cúng dường Tam Bảo được lợi ích tùy tâm niệm người Phật tử. Nếu vì mình và thân thuộc mình mà cúng dường, phước đức cũng theo tâm lượng hẹp hòi ấy. Nếu vì Tam Bảo thường còn và lợi ích chúng sanh, phước đức sẽ theo tâm lượng rộng rãi thênh thang này. Người Phật tử chân thật thì, bao giờ hay bất cứ việc gì cũng vì lợi ích chúng sanh. Đừng khi nào để lệch lạc mục tiêu tối thượng ấy. Chư Phật ra đời cũng vì chúng sanh, truyền bá chánh pháp cũng vì chúng sanh, chúng ta đền ơn chư Phật cũng vì cứu độ chúng sanh. Đó là tâm niệm rộng lớn cao cả của người tu theo đạo Phật. Vì chúng sanh mà cúng dường Tam Bảo, quả thật người Phật tử sống đúng chánh pháp, hành đúng chánh pháp. Hành động đúng chánh pháp thì công đức lượng đồng với chánh pháp, nghĩa là kiếp kiếp đời đời không mất. Nếu dạy Phật tử làm phước tạo công đức, Tăng, Ni nên dạy đúng tinh thần này.

(Trích lược từ sách Bước đầu học Phật của HT. Thích Thanh Từ)

Nghi Lễ Cúng Dường Tam Bảo, Phật Bảo, Tăng Bảo, Pháp Bảo Là Gì

Nhiều người đã từng nghe cúng dường tam bảo nhưng chưa hiểu rõ cúng dường là gì? Bài viết hôm nay sẽ phân tích cho các bạn thấy rõ nghi lễ cúng dường

Cúng dường là gì?

Cúng dường là nuôi dưỡng khiến Tam Bảo hằng còn ở đời. Tất cả những sự bảo bọc giúp đỡ gìn giữ để Tam Bảo thường còn đều gọi là cúng dường. Tam Bảo là Phật, Pháp và Tăng. Phật đã quá khứ, chỉ còn lại hình tượng. Pháp bắt nguồn từ chữ Phạn đến chữ Hán còn nằm sẵn trong kho tàng nhà chùa. Tăng là những tu sĩ tu theo Phật học chánh pháp. Chính những vị này có bổn phận gìn giữ hình tượng Phật còn, phiên dịch giảng giải chánh pháp. Tam Bảo đều quí kính, song hệ trọng nhất là Tăng. Nếu không có Tăng ai gìn giữ chùa chiền, ai giảng dạy chánh pháp? Thế nên, cúng dường Tam Bảo là nói chung, mà hệ trọng là Tăng. Tăng chúng còn là Tam Bảo còn, Tăng chúng mất thì Tam Bảo cũng vắng bóng. Vì thế mọi sự cúng dường đều đặt nặng vào Tăng, với mục đích Tam Bảo tồn tại ở nhân gian.

Thấy người làm việc lành việc phải, mình tán thán bằng lời, hoặc góp một phần công, giúp một phần của để thành tựu công việc lành ấy. Quả là người này đã có lòng lành đáng quí đáng mến. Huống nữa, Tam Bảo là cây cầu đưa chúng sanh từ bến mê qua bờ giác, Tam Bảo là con thuyền cứu vớt chúng sanh đang chìm trong bể khổ đưa đến bờ Niết-bàn, Tam Bảo là ngọn đèn sáng soi đường cho chúng sanh khỏi lạc trong rừng tối vô minh.

Người phát tâm tán trợ bồi bổ tô đắp cho Tam Bảo thường còn ở thế gian thì công đức biết bao kể xiết. Vì Tam Bảo thường còn ở thế gian, chúng ta phát tâm cúng dường, quả là việc làm tự lợi lợi tha đầy đủ.

Lợi ích cúng dường

Cúng dường Tam Bảo được lợi ích tùy tâm niệm người Phật tử. Nếu vì mình và thân thuộc mình mà cúng dường, phước đức cũng theo tâm lượng hẹp hòi ấy. Nếu vì Tam Bảo thường còn và lợi ích chúng sanh, phước đức sẽ theo tâm lượng rộng rãi thênh thang này. Người Phật tử chân thật thì, bao giờ hay bất cứ việc gì cũng vì lợi ích chúng sanh. Đừng khi nào để lệch lạc mục tiêu tối thượng ấy.

Chư Phật ra đời cũng vì chúng sanh, truyền bá chánh pháp cũng vì chúng sanh, chúng ta đền ơn chư Phật cũng vì cứu độ chúng sanh. Đó là tâm niệm rộng lớn cao cả của người tu theo đạo Phật. Vì chúng sanh mà cúng dường Tam Bảo, quả thật người Phật tử sống đúng chánh pháp, hành đúng chánh pháp. Hành động đúng chánh pháp thì công đức lượng đồng với chánh pháp, nghĩa là kiếp kiếp đời đời không mất. Nếu dạy Phật tử làm phước tạo công đức, Tăng, Ni nên dạy đúng tinh thần này.

Ÿ Tuy Phật đã nhập diệt, nhưng chúng ta vẫn cúng dường Phật những đồ ăn, thức uống để hình dung Phật vẫn còn sống dạy dỗ chúng ta tu học.

Cúng dường Tam bảo

Cúng dường Tam bảo gồm có:

– Cúng dường Phật bảo – Cúng dường Tăng bảo – Cúng dường Pháp bảo

Làm lễ cúng dường phật bảo

Ÿ Không nên bày biện linh đình, hoang phí. Những món cúng Phật đúng nghĩa là:

Ÿ Nhưng quý nhất để cúng dường lên Phật là 5 món diệu hương:

Định hương: tập định tĩnh tâm hồn, đừng cho xao động, mê nhiễm.

Giới hương: ta phải giữ giới thanh tịnh để xứng đáng là con của Phật.

Huệ hương: chú ý vào văn, tư, tu. Nghĩa là học hỏi giáo pháp của Phật, sau đó suy xét, nghiền ngẫm, và quyết tâm thực hành.

Giải thoát tri kiến hương: phá trừ luôn pháp chấp, không thấy đất, nước, gió, lửa là thật, vui buồn sướng khổ là thật.

Giải thoát hương: phá trừ ngã chấp, luôn quán vô ngã, tứ đại là không, nghiệp thức phân biệt cũng là không.

Làm lễ cúng dường tăng bảo

Ÿ Chư Tăng là những người thay thế Đức Phật mà truyền lại giáo pháp cho chúng ta, vì vậy chúng ta phải cung cấp và nuôi dưỡng chư Tăng.

Ÿ Thái độ cúng dường phải thành kính, trân trọng, không tự cao, không phân biệt vị Tăng ở chùa nào, xứ nào cả; vị nào ở trong hàng ngũ Tăng đoàn thì chúng ta cứ cúng dường.

Ÿ Nên chọn những món cần thiết cho đời sống tu học chân chánh của chư Tăng, không nên chiều theo những sở thích riêng tư của vị này vị kia mà cúng dường những món không đúng Chánh pháp, như vậy người cúng cũng không có phước báu mà người thọ nhận cũng mang tội.

Làm lễ cúng dường pháp bảo

Tâm người cúng dường