Cúng Dường Là Gì / Top 14 Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 9/2023 # Top Trend | Apim.edu.vn

: Cúng Dường Là Gì? Bố Thí Là Gì?

Bồ Tát tu bố thí đối với tất cả chúng sanh. Bồ Tát Phổ Hiền không phải tu bố thí, mà Ngài tu cúng dường. Bồ Tát thông thường, người thông thường cũng như vậy, đối với Phật, đối Bồ Tát, đối với trưởng bối thì mới cúng dường, còn đối với đồng bạn, đối với mọi người thông thường thì đều là bố thí. Kỳ thật bố thí cùng cúng dường chỉ là một việc nhưng tâm thì không như nhau, một là có tâm cung kính, một là không có tâm cung kính. Không có tâm cung kính thì là bố thí, có tâm cung kính thì là cúng dường. Tâm cung kính không đạt đến được tiêu chuẩn của Phổ Hiền vẫn gọi là bố thí, vẫn không phải là cúng dường, phải đạt đến được tiêu chuẩn của Phổ Hiền, chân thành cung kính. Cho nên, hạnh Phổ Hiền bố thí đối với tất cả chúng sanh đều giống như tâm trạng cung kính cúng dường cho chư Phật vậy. Điều này chúng ta phải nên học. Đặc biệt là bố thí cho người dưới, bố thí cho một số người nghèo khổ, nhất định không được nói: “Nào, đến đây nào! Đây là ta bố thí cho ngươi đây”, dùng cái tâm khinh mạn, không hề xem người ta ra gì. Khi nào thái độ của chúng ta có thể chuyển đổi, xem thấy người nghèo khổ, thậm chí xem thấy người ăn mày, chúng ta bố thí phần đó cho họ đều dùng cái tâm cung kính mà bố thí như cúng dường cho chư Phật, thì đó chính là lúc bạn đang tu “quảng tu cúng dường”.

Điều “quảng tu cúng dường” này ở trong “Kinh Hoa Nghiêm” giảng được rất tường tận, giảng được rất nhiều. Dùng tâm Phổ Hiền tu bố thí chính là “quảng tu cúng dường”, cảnh giới ở ngay trong đây rất rộng, vô lượng vô biên. Vì để nói pháp phương tiện khởi kiến nên Phật đem vô lượng vô biên những sự tướng này quy nạp thành ba loại lớn là bố thí tài, bố thí pháp, bố thí vô úy. Trong cúng dường thì có cúng dường tài, cúng dường pháp, vô uý đã bao gồm ở trong tài và pháp.

Bồ Tát Phổ Hiền ở trong phẩm Hạnh Nguyện lại đặc biệt làm ra một loạt sự so sánh cho chúng ta, so sánh công đức thù thắng. Ngài đã nói, cho dù bạn dùng bảy báu của đại thiên thế giới bố thí (việc này không phải người thông thường có thể làm được, ai có thể có tiền của nhiều đến như vậy), đều không thể so với bố thí một câu pháp. Bồ Tát Phổ Hiền đã nói như vậy ở trong “Kinh Hoa Nghiêm”. Trên “Kinh Kim Cang Bát Nhã”, Thích Ca Mâu Ni Phật cũng nói: “Bố thí bảy báu đại thiên thế giới, công đức không bằng nói cho người nghe bốn câu kệ”. Bạn vì người diễn nói bốn câu kệ, chính là tùy tiện nói bốn câu nào đó trên “Kinh Kim Cang”, công đức này vượt qua những bố thí thông thường, vượt qua cả bố thí bảy báu của đại thiên thế giới. Thật có công đức lớn đến như vậy sao? Tôi không tin tưởng! Không những tôi không tin tưởng, mà không có người nào tin. Bạn xem qua trong xã hội ngày nay, tu một ít tài bố thí, làm một ít việc từ thiện, thì báo chí, tạp chí, truyền hình đều tán dương, bạn đi ra bên ngoài là người đại thiện, không ai mà không tán thán bạn; bạn ở nơi đây bố thí pháp, đừng nói bốn câu kệ, bạn giảng hết một bộ Kinh này, khi đi ra ngoài cũng không ai biết bạn, không ai cung kính bạn, ai mà xem trọng bạn? Bạn có công đức gì, bạn đối với xã hội này có cống hiến gì chứ? Người thế gian chỉ xem sự tướng trước mắt, không hề xem thấy nhân quả về sau. Sự việc này Phật tường tận, Phật thông suốt, lời Phật nói ngàn vạn lần chính xác, một chút cũng không sai, vì sao vậy? Bố thí bảy báu của đại thiên thế giới là chỉ giải quyết được một ít khó khăn ở ngay trong đời sống trước mắt cho chúng sanh, hay nói cách khác, họ đáng phải luân hồi thế nào thì vẫn phải luân hồi như thế đó, đáng sanh tử thế nào thì vẫn phải sanh tử như thế đó, không giải quyết được vấn đề, chỉ có thể nói giải quyết được chút vấn đề ở trên đời sống vật chất hiện tại này mà thôi. Họ không có chỗ ở, bạn xây phòng ốc cho họ; họ không có cái ăn, bạn cúng dường cái ăn cho họ, bạn chỉ giải quyết những khó khăn này cho họ. Thế nhưng nghe bốn câu kệ, thậm chí nghe một câu Kinh Phật, bạn chỉ nghe được một câu thì “một khi nghe qua tai, mãi mãi trồng căn lành”, công đức này quyết định không hề bị tiêu mất. Phật dùng hạt giống Kim Cang này gieo vào trong A Lại Da thức của bạn. Ngay trong đời này cho dù bạn không được lợi ích, nhưng đời sau bạn gặp được Phật pháp tiếp tục mà tu, tiếp tục mà thành tựu. Nếu đời sau không được lợi ích thì còn đời sau nữa, thậm chí đến vô lượng kiếp sau, sẽ có một ngày nhân duyên chín muồi, nhờ vào nhân duyên bạn nghe Kinh lần này, bạn liền siêu việt ba cõi, siêu việt mười pháp giới, thành Phật làm Tổ. Công đức lợi ích này tuyệt đối không phải là bảy báu của tam thiên đại thiên thế giới có thể so bì được. Đạo lý ở ngay chỗ này, Phật không hề nói sai sự thật. Cho nên, tài bố thí không bằng pháp bố thí. Nếu chúng ta muốn tu công đức thù thắng thì nhất định phải tu pháp bố thí.

Về pháp bố thí, tôi không biết giảng Kinh thì tôi làm sao bố thí pháp, tôi phải tu bằng cách nào? Bạn không biết giảng Kinh, nhưng bạn biết niệm A Di Đà Phật thì được rồi. Nếu bạn thật biết, thì suốt ngày bạn bố thí pháp này không biết là cho biết bao nhiêu người. Khi nói chuyện với người, bạn nói: “A Di Đà Phật!”, đó là bạn bố thí pháp cho họ rồi. Hiện tại các vị ngày ngày không rời khỏi điện thoại, khi vừa cầm đến điện thoại thì “A Di Đà Phật!”, mỗi câu A Di Đà Phật gieo vào trong A Lại Da Thức của đối phương, tương lai họ sẽ nhờ vào một câu A Di Đà Phật này vãng sanh bất thoái thành Phật. Duyên thù thắng thì họ một đời này thành tựu, nếu duyên không thù thắng, hoặc là đời sau thành tựu, họ quyết định được độ, nhất định vãng sanh. Ngày nay người tin theo tà giáo đều không nên lo. Có một số đồng tu hỏi tôi: “Những người tà giáo đó muốn xin sách chúng ta, chúng ta có cho họ hay không?”. Tôi nói: “Cho đi! Tại vì sao không cho chứ?”. Cho họ chính là độ họ, cho dù họ tà ác thế nào, danh hiệu A Di Đà Phật này họ nghe được rồi, hình tượng A Di Đà Phật này họ thấy rồi, vậy thì được rồi, tà cũng được độ. Ngay đời này tà thì họ phải chịu quả báo, họ phải chịu quả báo của địa ngục A Tỳ. Quả báo của địa ngục A Tỳ chịu xong rồi, thì họ vẫn gặp được Phật pháp, họ vẫn được độ.

Dường như là năm trước (tôi không nhớ rõ lắm), tôi ở ngay nơi đây giảng qua một lần “Phát Khởi Bồ Tát Thù Thắng Chí Nhạo Kinh”. Kinh văn vừa mở ra, Phật liền nêu ra một thí dụ, có người nói xấu hủy báng hai vị tỳ kheo. Hai vị xuất gia này là pháp sư giảng Kinh nói pháp. Có người muốn phá hoại pháp hội đạo tràng này, nên nói xấu hai vị tỳ kheo này là phá giới, không có đức hạnh, khiến cho người nghe bị mất đi tín tâm đối với hai vị pháp sư này. Người tạo tội nghiệp này đọa địa ngục một ngàn tám trăm vạn năm. Một ngàn tám trăm vạn năm là niên số của nhân gian chúng ta, họ nhận chịu ở trong địa ngục, đó thật là vô lượng kiếp. Địa ngục thật là quá khổ, qua ngày như năm. Qua sau một ngàn tám trăm vạn năm, họ còn phải chịu dư báo, đó chính là đọa ngạ quỷ, súc sanh. Đến nhân gian họ còn phải chịu ác báo. Dư báo báo tận thì mới có lại được thân người, lại gặp được Phật pháp. Thời kiếp này thật quá dài, bốn vị Phật qua đi, Phật nói, sự việc này xảy ra là vào thời đại của Phật Câu Lưu Tôn. Như vậy mới biết được, tạo khẩu nghiệp thật là đáng sợ, vì sao vậy? Bạn làm mất đi cơ duyên nghe pháp của người khác, làm cho một người ở ngay trong một đời có cơ hội được độ bị phá đi, tội nghiệp này của bạn rất nặng, cho nên cảm chịu khổ báo thời gian dài đến như vậy. Thế nhưng sau khi tội báo hết rồi, tất nhiên trong A Lại Da thức của họ còn có chủng tử của Phật, cho nên sau khi chịu xong quả báo (thời gian này thì thật là quá dài, dùng kiếp để tính), còn dựa vào hạt giống Kim Cang này tu hành chứng quả, vãng sanh bất thoái thành Phật. Không một ai mà không được độ. Người tạo tác tội nghiệp, chúng ta phải nên biết, chỉ là họ còn có một đoạn khổ nạn phải chịu, nhận xong đoạn khổ nạn này thì vẫn là bằng hữu ở Hải Hội Liên Trì của Tây Phương, vẫn là phải gặp mặt, thế nhưng đoạn khổ nạn này họ không cách gì tránh khỏi. Các vị đồng tu! Các vị tường tận những đạo lý này, hiểu rõ chân tướng sự thật thì phải nên cảnh giác. Thiện nhất định phải tu, ác thì nhất định không được làm, thà bỏ thân mạng ta cũng không làm ác. Sinh mạng không đáng tiếc. Thiện căn, phước đức, nhân duyên là quan trọng, nhất định phải giữ lấy.

Bồ Tát Phổ Hiền nói pháp cúng dường, pháp cúng dường cũng rất là rộng lớn, ở trong phẩm Hạnh Nguyện nói cho chúng ta nghe bảy đại cương. Bồ Tát đại từ đại bi, đều là muốn chúng ta phải ở ngay trong cuộc sống thường ngày biết được bắt đầu học từ đâu.

Nam Mô A DI Đà Phật! Trích Kinh Vô Lượng Thọ Lần 10, năm 1998, tập 6- HT. Tịnh Không chủ giảng

– [Khai Thị]: Đọc Kinh To Rõ Để Chúng Sanh Vô Hình Được Nghe.

– [Khai Thị]: Đây Là Lời Chúc Phúc Rất Viên Mãn, Rất Hoan Hỷ, Chúng Ta Vừa Gặp Mặt Thì Câu Đầu Tiên Liền Nói A Di Đà Phật.

– [Khai Thị]: Mỗi Tối Trước Khi Ngủ Nên Quán Tưởng.

– [Thư Đáp]: Tổ Sư Ấn Quang Trả Lời Thư, Gửi Đến Pháp Sư Đế Nhàn.

– [Vấn Đáp]: Có Nên Hiến Những Bộ Phận Trong Thân Thể Cho Người Khác Hay Không?

– [Khai Thị]: Phật Bồ Tát Vẫn Luôn Âm Thầm Dấn Thân Vào Công Tác Giáo Dục Để Giáo Hóa Chúng Sanh. Giáo Dục Phật Đà Là Nền Giáo Dục Chí Thiện Viên Mãn.

– [Khai Thị]: Cầu Sanh Tây Phương Cực Lạc Còn Dễ Hơn Cầu Đời Sau Lại Được Làm Người.

– [Khai Thị]: Hòa Thượng Tịnh Không Nói Về Đại Cư Sỹ Lý Bỉnh Nam

– [Khai Thị]: Chúng Ta Niệm Phật Không Đạt Công Phu Thành Phiến Vì Thích Nói Chuyện Xả Giao Nói Chuyện Quá Nhiều.

– [Vấn Đáp]: Quên Chuyện Người Khác Mắc Lỗi Đi Thì Bạn Sẽ Có Công Đức Vô Lượng, Sẽ Đạt Được Tâm Thanh Tịnh.

– [Khai Thị]: Ở Thế Giới Ta Bà Tu Hành 1 Ngày Bằng Vởi Ở Thế Giới Cực Lạc Tu Hành 100 Năm.

– [Khai Thị]: Phương Pháp Có Thể Giúp Ta Đảm Bảo Tuổi Già Được Bình An Và Ra Đi Trong Chánh Niệm.

Cúng Dường Trai Tăng Là Gì

Cúng dường trai Tăng, hay còn gọi là cúng Chay tăng, là cúng dường bữa ăn thanh tịnh cho chư Tăng thọ dụng. Bạn có thể cúng dường trai Tăng tại Chùa hoặc tại nhà. Chỉ cần thực hiện đúng chánh pháp, công đức cúng dường trai Tăng vô cùng lớn. Trai Tăng đúng chánh pháp gồm 03 điều cốt yếu:

Thức ăn thanh tịnh.

Tâm người cúng dường thanh tịnh, không phân biệt Tăng già hay trẻ, thánh hay phàm.

Bữa ăn không được quá giờ Ngọ.

Bạn tùy theo điều kiện của mình mà: Hoặc tổ chức cúng trai Tăng ở Chùa hoặc cung thỉnh chư Tăng về nhà cúng dường đều được. Hãy luôn nhớ rằng “Tâm người cúng dường quan trọng hơn ngàn lần tài vật! Một bát cơm cúng trai Tăng bằng tâm chí thành thanh tịnh, phước đức gấp ngàn lần cúng mâm cao cỗ đầy mà tâm bất tịnh.

Phước đức cúng dường trai Tăng

Kinh Hiền Ngu nói: “Di-lặc hỏi chúng Tăng rằng: Nếu có đàn việt thỉnh cầu một Sa-môn trì giới thanh tịnh đến nhà cúng dường. Lợi ích đạt được có bằng người có được ngàn vạn đồng tiền chăng?

Lúc ấy Kiều-trần-như liền nói rằng: Giả sử có người có được trăm xe châu báu. Phước lợi ấy không bằng thỉnh cầu một Sa-môn giới hạnh thanh tịnh đến nhà mình cúng dường.

Xá-lợi-phất nói: Giả sử có người có được châu báu đầy trong cả cõi Diêm-phù-đề này. Phước lợi ấy không bằng thỉnh cầu một người giới hạnh thanh tịnh đến nhà mình cúng dường.

Mục-kiền-liên nói: Cho dù có người có được bảy báu chứa đầy trong hai thế giới. Phước lợi ấy không bằng thỉnh cầu một Sa-môn thanh tịnh đến nhà mình cúng dường.

Các Tỳ kheo còn lại tất cả đều dẫn ra phương pháp thí dụ, so sánh về lợi ích cúng dường trai Tăng. Lúc ấy A-na-luật nói rằng: Cho dù có được châu báu chứa đầy bốn thế giới. Phước lợi ấy không bằng thỉnh cầu một Sa-môn thanh tịnh đến nhà mình cúng dường. Cúng trai Tăng có được lợi ích thù thắng gấp bội, vì sao như vậy? Bởi vì tôi là người chứng minh điều ấy!

Cúng trai Tăng bát cháo được phước vô biên

Tôi nhớ lại đời quá khứ, sau khi Đức Phật Tỳ-bà-thi nhập Niết-bàn. Lúc giáo pháp diệt hết, có một Trưởng giả tên gọi A-lệ-tra, nhà nghèo xác xơ. Lại gặp phải năm đói kém, thóc gạo lương thực không đủ ăn. Hàng ngày ông ta vào núi hái củi bán để mua hạt bo bo thay thóc. Lấy đó mà nuôi sống cả nhà.

Một hôm thấy một vị Bích-chi-Phật đi khất thực đến trưa mà không được gì, ông liền thỉnh về nhà mình. Lấy một phần cháo bo bo, rồi tự mình mang ra cúng dường. Vị Bích-chi-Phật nói rằng: “Ông cũng đói khát nên cùng nhau chia ra mà ăn”

A-lệ-tra nói: Bọn tôi là phàm tục ăn uống không theo giờ giấc, tôn giả ngày ăn một bữa, mong Ngài thọ nhận cho. Thọ nhận xong, vị ấy cảm động trước lòng chí thành của ông mà phát lời nguyện to lớn.

Khi vị Bích-chi-Phật quay trở về, A-lệ-tra liền quay vào đầm lớn lấy củi. Nhìn thấy môt con thỏ trong lùm cây, ông quăng liềm trúng nó rồi vắt xác thỏ lên vai mang về. Nào ngờ con thỏ trên vai hóa thành người chết, xác chết ấy liền bám chặt trên lưng ông. Ông tìm mọi cách mà không làm sao khiến cho nó rời ra được. Ông kinh hãi muốn chạy về nhà cùng vợ tách bỏ ra, nhưng sợ người trông thấy bèn đợi Trời tối mới về nhà.

*

Khi vào trong nhà, vật trên vai ông tự rơi xuống đất. Nó biến thành một đống vàng, ánh sáng soi chiếu rực rỡ cả ngôi nhà. Mọi người trong vùng bàn tán xôn xao, tiếng đồng vang thấu cung vua. Nhà vua tự mình đến xem, ông liền lấy một ít để dâng tặng nhà vua. Nhà vua hỏi về nguyên do có vàng, A-lệ-tra đáp rằng: Nhờ cúng dường một vị Bích-chi-Phật. Vua nghe chuyện khen ngợi là điều tốt lành, lập tức ban tặng và phong làm Đại Thần.

Như vậy, này các tôn giả, A-lệ-tra xưa kia chính là thân tôi bây giờ. Tôi ở đời kiếp ấy đem một ít cháo bo bo cúng dường vị Bích-chi-Phật. Nhờ duyên này cho đến nay trong chín mươi mốt kiếp. Tôi dù sanh trong Trời người không bao giờ thiếu thốn”.

Cúng trai Tăng thế nào là đúng pháp

Kinh Tượng Pháp Quyết Nghi nói: “Nếu đàn việt tổ chức cúng dường trai Tăng mà sai người canh cửa, rồi: Ngăn cản Tỳ kheo và những người xin ăn già yếu bệnh hoạn nghèo túng, không cho bước vào trai hội. Như thế đàn việt  hoàn toàn không được phần thiện duyên phước đức nào”.

Kinh Phổ Quảng nói: “Bốn hàng đệ tử nếu thực hành trai giới, thì tâm nên giữ lại ý tưởng thỉnh cầu chúng Tăng mười phương; Không chọn lựa thứ hạng cao thấp-pháp giới-trì giới hay là thiện-ác. Lúc đến các chùa viện thỉnh tăng, lần lượt cúng dường chúng Tăng không có ý nghĩ phân biệt khác nhau…Phước thiện ấy nhiều nhất, vô lượng vô biên không thể tính được. Nếu gặp người chứng bốn đạo quả La-hán và người phát tâm đại thừa, thì nhờ công đức này mà nhận được phước báo vô cùng tận. Vừa nghe thuyết pháp thì có thể đạt đến đạo quả vô thượng Niết-bàn”.

Thập Tụng Luật nói: “Lộc Tử Mẫu thỉnh cầu trai Tăngriêng biệt năm trăm vị La-hán, Đức Phật dạy: Không có trí tuệ là bất thiện. Nếu ở trong chúng Tăng theo thứ tự thỉnh cầu một người thôi, cũng có được quả báo lợi ích công đức to lớn, hơn hẳn thỉnh cầu riêng biệt năm trăm vị La-hán”.

Cúng dường trai Tăng phải dụng tâm bình đẳng

Kinh thỉnh Tăng Phước Điền và kinh Nhân Vương nói: “Cúng dường trai Tăng không cho phép thỉnh cầu riêng biệt. Nếu như thỉnh cầu riêng biệt, thì đó là pháp ngoại đạo, không phải là pháp của chư Phật”.

Kinh Phạm Võng nói: “Nếu có đàn việt đến thỉnh cầu chúng Tăng, khách tăng cũng có phần lợi dưỡng. Người đứng đầu Tăng chúng thuận theo thứ tự cử khách tăng nhận sự thỉnh cầu. Phải bình đẳng giữa  tăng chúng thường trú và khách tăng. Nếu không người đứng đầu Tăng chúng phải chịu vô lượng tội lỗi. Không khác gì súc sanh, không phải là Sa-môn không phải dòng họ thích, phạm vào tội khinh cấu.

Nếu là đệ tử Phật, không được thọ nhận thỉnh cầu riêng biệt lấy lợi dưỡng làm của riêng mình. Bởi lợi dưỡng này thuộc về thập phương Tăng; Nếu riêng biệt thọ nhận thỉnh cầu, tức là lấy vật của mười phương Tăng; Nếu sử dụng cho riêng mình, phạm vào tội khinh cấu.

Nếu như có tất cả đàn việt xuất gia hay tại gia, thỉnh cầu phước điền tăng, nên đi vào tăng phòng hỏi người tri sự. Cứ theo thứ tự thỉnh cầu, thì gặp được mười phương Hiền Thánh Tăng. Nếu như thỉnh cầu tăng riêng biệt, thì đó là pháp ngoại đạo, chư Phật không có pháp thỉnh cầu riêng biệt. Nếu cố ý thỉnh cầu Tăng riêng biệt, thì phạm vào tội khinh cấu”.

Cúng trai Tăng cho người mất trong 49 ngày

Nếu bạn muốn cúng trai Tăng cho người mất trong 49 ngày, nên theo đúng Pháp mà Ngài Địa Tạng Bồ Tát đã dạy trong Kinh Địa Tạng.

“Trưởng giả Ðại Biện chắp tay cung kính mà thưa hỏi Ngài Ðịa Tạng Bồ tát rằng:

“Thưa Ðại Sĩ! Trong cõi Nam Diêm Phù Ðề có chúng sinh nào sau khi mạng chung, mà hàng quyến thuộc hoặc kẻ lớn người nhỏ, vì người chết đó mà tu các công đức. Cho đến thiết trai cúng dường, làm những phước lành. Thời người chết đó, có đặng lợi ích lớn cùng đặng giải thoát chăng?”

Cúng trai Tăng: Kẻ còn, người mất đều được lợi 

Ngài Ðịa Tạng Bồ tát đáp rằng: “Này ông Trưởng giả! Nay tôi vì tất cả chúng sinh trong hiện tại này cùng thuở vị lai sau, nương nơi oai thần của Ðức Phật mà nói lược về việc đó.

Này ông Trưởng giả! Những chúng sinh ở hiện tại hay vị lai, lúc sắp mạng chung mà nghe đặng danh hiệu của một Ðức Phật, danh hiệu của một Bồ tát hay danh hiệu của một Bích Chi Phật. Thời không luận là có tội cùng không tội đều được giải thoát cả.

Như có người nam cùng người nữ nào lúc sanh tiền không tu tạo phước lành mà lại gây lấy những tội ác. Sau khi người mạng chung, hàng thân quyến kẻ lớn người nhỏ vì người chết mà tu tạo phước lợi làm tất cả việc về Thánh đạo. Thời trong bảy phần công đức người chết nhờ đặng một phần. Còn sáu phần công đức thuộc về người thân quyến hiện lo tu tạo đó.

Con quỷ dữ vô thường kia không hẹn mà đến, thần hồn vơ vẩn mịt mờ chưa rõ là tội hay phước. Trong 49 ngày như ngây như điếc. Hoặc ở tại các ty sở để biện luận về nghiệp quả. Khi thẩm định xong thời cứ y theo nghiệp mà thọ lấy quả báo.

Phép cúng dường trai Tăng

Trong lúc mà chưa biết chắc ra làm sao đó thời đã nghìn muôn sầu khổ, huống là phải bị đọa vào các ác đạo. Thần hồn người chết đó khi chưa được thọ sanh, ở trong 49 ngày, luôn luôn trông ngóng hàng cốt nhục thân quyến tu tạo phước lành để cứu vớt cho. 

Qua khỏi 49 ngày thời cứ theo nghiệp mà thọ lấy quả báo.

Người chết đó, nếu là kẻ có tội thời trải qua trong nghìn năm không có ngày nào được thoát khỏi. Còn nếu là kẻ phạm năm tội vô gián thời phải đọa vào đại địa ngục chịu mãi những sự đau khổ trong nghìn kiếp muôn kiếp.

Lại vầy nữa, này ông Trưởng giả! Sau khi những chúng sinh gây phạm tội nghiệp như thế mạng chung. Hàng cốt nhục thân quyến có làm chay Tăng để giúp thêm phước lành cho người chết đó. Thời khi sắm sửa chưa rồi, cùng trong lúc đương làm chớ có đem nước gạo, lá rau v.v… đổ vãi ra nơi đất. Cho đến các thứ đồ ăn chưa dâng cúng cho Phật cùng Tăng thời chẳng được ăn trước.

*

Nếu như ăn trái phép và không được tinh sạch kỹ lưỡng. Thời người chết đó trọn không được mảy phước nào cả. Nếu có thể kỹ lưỡng giữ gìn tinh sạch đem dưng cúng cho Phật cùng Tăng. Thời trong bảy phần công đức người chết hưởng được một phần.

Này ông Trưởng giả! Vì thế nên những chúng sinh trong cõi Diêm Phù, sau khi cha mẹ hay người thân quyến chết. Nếu có thể làm chay cúng dường trai Tăng, chí tâm cầu khẩn. Thời những người như thế, kẻ còn lẫn người mất đều đặng lợi ích cả.”

(Cúng dường trai Tăng)

Tuệ Tâm 2023.

5

/

5

(

2

bình chọn

)

Cúng Dường Chay Tăng Là Gì ?

Tôi thấy nhiều người Phật tử thiết lễ cúng dường Trai Tăng. Xin giải thích ý nghĩa và pháp thức của lễ cúng dường này.

là pháp tu quen thuộc, phổ biến của hàng Phật tử tại gia nhằm gieo trồng phước báo cho tự thân và gia đình trong hiện đời cũng như những đời sau.

Cúng dường Trai Tăng là gia chủ sắm sanh các lễ vật đúng như pháp, trong sạch và chay tịnh, thành tâm dâng lên cúng dường chư Tăng. Có thể thỉnh chư Tăng về tư gia của bạn để cúng dường hay bạn mang lễ phẩm lên chùa rồi cúng dường chư Tăng ngay tại chùa.

Có hai hình thức cúng dường là Trai Phạn và Trai Tăng :

Cúng dường Trai Tăng : thì gia chủ phải sắm sanh tứ sự (gồm thực phẩm, y phục, thuốc men, sàng tòa), ngày này có thêm tịnh tài để chư Tăng có thêm phương tiện tùy nghi sử dụng.

” Cúng dường Trai Tăng dựa trên nền tảng tự phát tâm, tự nguyện của gia chủ Phật tử. Do đó, “lễ bạc mà lòng thành” là một trong những nguyên tắc quan trọng, không thể thiếu trong khi thực thi Phật sự cúng dường này.”

Muốn cúng dường Trai Tăng, bạn hãy lên chùa gặp quý sư-thầy trình bày tâm nguyện và bạn sẽ được hướng dẫn cặn kẽ để thực hành cúng dường đúng Chánh pháp.

Cúng dường Trai Tăng và làm từ thiện, phước báu của hai việc trên như thế nào ? Nên cúng dường hay nên làm từ thiện hơn ?

và Làm từ thiện cúng dường Trai Tăng, cái tâm làm việc hai việc này khác nhau :

Có những người rất thù thắng về tâm đại bi nghĩa là họ xúc động mãnh liệt trước nổi đau khổ của chúng sanh khác, do đó họ dễ dàng phát tâm hoan hỷ, dễ dàng phát thiện tâm giúp đỡ cho những người khốn khó, thông qua các buổi làm từ thiện.

Có những người có tâm tín thành đối với Tam bảo muốn, duy trì Phật Pháp, đồng thời cũng có sự hiểu biết về Giáo pháp nên họ dễ dàng hoan hỷ cúng dường Chư Tăng qua các buổi lễ Trai Tăng.

Đây là hai cái nhìn, hai sự nhận thức, hai sự cảm nhận khác nhau. Sự quan trọng tùy thuộc quan niệm của mỗi người.

Theo quan điểm Phật giáo, trong tất cả sự bố thí, Tăng thí ( dakkhinadana) là phước báu tối thượng, người Phật tử nên hiểu rõ về điểm này.

Một cuộc bố thí thù thắng : nếu người cho (hoặc cúng dường) bằng tâm trong sạch (nghĩa là cho với lòng cung kính, cho nhưng không có hậu ý đòi hỏi điều gì và cho với tâm không có phiền não) với lễ phẩm (tịnh tài, tịnh phẩm) trang trọng và người nhận một cách trang nghiêm thanh tịnh (nghĩa là nhận một cách không tham lam, nhận không có sự đòi hỏi, và hồi hướng phước lành cho tất cả chúng sanh) thì gọi đó là ứng cúng (thành tựu).

Nếu vị Sa môn sống đời sống chân chánh giống như Đức Phật đề ra thì người Phật tử có bốn mục đích quan trọng để làm phước :

– Tăng là đối tượng nhận cúng dường.

– Nhận cúng dường một cách hợp đạo.

– Nhận dưới với tính cách đại chúng chứ không phải cá nhân.

– Nhận với mục đích cao cả để tu tập..

Bốn mục đích này làm cho đối tượng nhận cúng dường trở nên thù thắng.

Một nhà sư hiểu Pháp và Luật khi thọ thực vị ấy phải quán tưởng : “t hực phẩm này của tín thí cúng cho mình để mình tu tập và sự quán tưởng như vậy mang lại phước lạc lớn cho người thọ thí và cho cả người thí chủ”.

Về vấn đề Trai tăng và làm từ thiện chuyện nào nên làm hơn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau tùy thuộc qua cảm tính hay qua bối cảnh sống cá nhân. Điểm này không nói được vì không ai giống ai. Người thích đi làm từ thiện cứ làm từ thiện, người nào thích thì cứ Trai Tăng. Chúng tôi không nói rằng quý vị đừng đi làm từ thiện nữa mà lo Trai Tăng đi. Hoặc nên làm từ thiện mà đừng làm Trai Tăng.

Khi mình làm phước không nên so đo như vậy. Chúng ta làm phước chỉ nên biết một điều tùy duyên nào làm được gì thì làm. Ví dụ khi chúng tôi sang hành hương Ấn độ, lần nào chúng tôi cũng tổ chức những buổi chẩn tế cho những người nghèo, những người đói khổ ở đó. Lúc nào Trai Tăng được thì chúng tôi làm Trai Tăng. Chúng tôi không nói rằng làm Trai Tăng mới có phước nên gặp người nghèo mình không để ý đến họ, hay nghĩ rằng Chư Tăng có cơm ăn rồi mình không nên mình khỏi cúng dường chỉ lo cho những người nghèo mà thôi. Thật ra làm phước như vậy làm cho tâm chúng ta nhỏ hẹp lại.

mình rót ly nước trà cho một người khách uống, đừng suy nghĩ tại sao lại cất công rót như vậy cho khách mà không làm cho cha cho mẹ mình hay một người nào khác xứng đáng hơn. Khi khách đến mình lo cho khách . Khi cha mẹ đến mình lo cho cha mẹ.

Trong cuộc sống, nếu người sống có hiểu biết, có đạo tâm thì họ làm việc tùy theo duyên, tùy theo hoàn cảnh. Cơ hội nào, nhân duyên nào đến chúng ta tùy duyên mà làm, giống như câu tục ngữ khéo ăn thì no khéo co thì ấm. Phước sự không có nhiều trong đời sống. Vì vậy trong từng trường hợp, nếu mình làm được gì thì cứ làm, làm Trai Tăng hay làm từ thiện xã hội , chuyện nào cũng nên làm, và nên tùy duyên mà làm bởi vì mai đây biết đâu không còn cơ hội để làm nữa.

chúng ta nên làm cả hai Còn vấn đề nên làm cái gì hơn thật sự rất khó nói vì không phải lúc nào cũng có cơ hội giống nhau. Khi sang Ấn Độ cho những người nghèo, họ giành giựt, nhiều khi chúng tôi phải mướn cảnh sát để ngăn ngừa những hành động khó chịu như họ xin thêm, hay gian lận như đã xin rồi còn xin thêm nữa, nhưng không vì lý do đó mình sợ mình không làm, vì mình biết họ nghèo họ mới làm như vậy. Vậy, ai có niềm tin vào Trai Tăng xin cứ làm và thật ra Trai Tăng và từ thiện, tùy duyên, tùy cơ hội.

Cám Ơn Các Bạn Đã Ghé Thăm Website. Chúc Các Bạn An Lạc, Có Thêm Nhiều Kiến Thức Bổ Ích…

( Đã Xem : 12548 )

Cúng Dường Tam Bảo Là Gì? Ý Nghĩa Của Việc Công Đức, Cúng Dường

Cúng dường, chắc hẳn nghe đến nghi lễ này các bạn sẽ vô cùng thắc mắc. Nhưng nếu là những người theo đạo phật, nghi lễ cúng dường vô cùng quen thuộc. Đây là một trong những nghi lễ hàng ngày đối với những người theo phật giáo. Nếu ai đang muốn tìm hiểu về nghi lễ cúng dường thì không nên bỏ qua bài viết này của chúng tôi. Bài viết này sẽ cung cấp rất nhiều những thông tin hữu ích về nghi lễ cúng dường.

Cúng dường là cách nói trang trọng biểu thị ý nghĩa là sự chăm sóc, nuôi dưỡng làm cho sự vật, sự việc được tồn tại và phát triển.

Cúng dường có rất nhiều loại, mỗi một loại sẽ mang một ý nghĩa khác nhau: cúng dường chư tăng (cúng dường trai tăng), cúng dường tượng phật, cúng dường trường hạ, cúng dường hoa, cúng dường ba la mật, cúng dường xây chùa, cúng dường nước, cúng dường đèn, cúng dường đúc chuông, cúng dường gạo cho chùa, cúng dường mandala, cúng dường trai phạn….

Tất cả các loại cúng này thường được gọi chung là cúng dường Tam Bảo.

Mục đích chính của nghi lễ cúng dường chính là bảo tồn và phát triển giáo hóa cho chúng sanh. Cùng với đó là góp phần xây dựng và phát triển chùa tránh bị mai một và những sự quấy phá.

Cúng dường Tam Bảo hay còn gọi là Ba Báu. Ba Báu theo đạo phật mang ý nghĩa là Phật – Pháp – Tăng. Đây là 3 vật vô cùng quý báu trong đạo phật, còn quý hơn cả vàng bạc châu báu.

Cúng dường Tam Bảo bao gồm 3 loại cúng chính và quan trọng nhất:

Việc cúng dường Tam Bảo là một trong những hành động tỏ lòng biết ơn đến đạo Phật.

Nhờ có đạo phật đã tìm ra được con đường thoát khỏi bể khổ, thoát khỏi những bon chen, lòng đố kỵ của con người.

Nhờ có đạo phật mới có những giáo lý, pháp lý giúp con người ta nhận ra những chân lý của cuộc đời.

Cúng Tăng thì mang ý nghĩa bảo tồn chùa và ngôi điện tam bảo luôn trường tồn với thời gian.

Nói chung, việc cúng dường hàng ngày như là một sự biết ơn thành kính đối với đạo phật. Cùng với đó là tích góp công đức cho chính bản thân và trong công cuộc xây dựng và phát triển chùa.

Để cúng dường Phật Bảo đúng, điều đầu tiên chính là việc lựa chọn đồ cúng. Những món cúng lên Phật Bảo không nên làm linh đình để tránh gây hoang phí.

Điểm lưu ý lớn nhất là cúng dường Phật Bảo phải cúng đồ chay.

Những món đồ cần chuẩn bị cúng dường Phật Bảo: nhang, đèn, 1 bình hoa tươi, đĩa trái cây, chén nước, có thể thêm một chén cơm trắng.

Tuy nhiên, việc cúng dường Phật Bảo không chỉ nằm ở việc sắp mâm lễ mà còn nên làm thêm 5 nguyên tắc dưới đây:

Giới hương: khi làm cúng dường phải giữ cho tâm mình được thanh tịnh.

Định hương: tập cho tâm của mình được tinh, không được xao động mất tập trung trước một sự vật, sự việc nào đó.

Huệ hương: phải học tập giáo pháp của phật giáo, từ đó chiêm nghiệm ra ý nghĩa của những giáo lý.

Giải thoát hương: trong lòng không được thù hận, không được tạo nghiệp…

Giải thoát tri kiến hương: coi mọi vật như là hư vô, dù cho gặp phải những điều xấu hay tốt cũng không oán trách điều gì.

Muốn được cúng dường Pháp Bảo, điều đầu tiên đối với một tăng ni – phật tử là phải học và nghiên cứu những giáo pháp của Đức Phật.

Từ đó, chiêm nghiệm và hiểu được sự cao quý trong giáo pháp của Phật giáo.

Đối với những tăng ni, phật tử có học thức cao thì nên thuyết giảng giáo pháp Phật giáo cho nhiều người biết và hiểu rõ hơn về đạo phật.

Cũng có thể sáng tác, đưa ra những lý luận, biên dịch sách phật giáo từ những ngôn ngữ nước ngoài về tiếng Việt. Từ đó phát triển phật giáo hơn tại Việt Nam.

Nghi lễ cúng dường

Cúng dường Tăng Bảo hay còn gọi là cúng dường Chư Tăng (hay là cúng dường Trai Tăng).

Chư Tăng được hiểu là những người thay thế cho đức phật truyền giáo pháp đến cho tất cả chúng ta.

Chính vì vậy, việc chúng ta nuôi dưỡng Tăng Bảo cũng có nghĩa là nuôi dưỡng Đức Phật.

Khi cúng dường Chư Tăng cũng phải vô cùng thành kính, trân trọng và không được có sự phân biệt giữa các Chư Tăng ở các chùa.

Việc chọn lễ vật cúng dường Chư Tăng không được chọn theo sở thích riêng của từng vị mà phải chọn theo nguyên tắc, để tránh việc cúng không đúng so với Chánh pháp.

Dưới đây là 3 lưu ý vô cùng quan trọng, tuyệt đối không được quên khi thực hiện cúng dường:

Người nhận cũng như nơi nhận cúng dường phải thật thanh tịnh, cúng dường chỉ thực hiện khi thật sự cần thiết.

Vật phẩm để cúng dường phải thật thanh tịnh, tránh đồ mặn và lãng phí.

Người thực hiện cúng dường trong tâm phải thật thanh tịnh.

Sự Cúng Dường Ý Nghĩa Nhất Là Gì?‏

Trong xã hội ngày nay, với nhiều biến loạn và nhiễu nhương, những người phát tâm học Phật chân chính cần phải có một nhận thức sáng suốt.

Trong nhà Phật thường nói: “Muôn việc bỏ lại đời, chỉ có nghiệp theo thân”. Chúng ta cần phải hiểu câu nói này cho thấu đáo, rồi sau mới biết cách dụng công tu tập như thế nào. Phàm là những gì không đem đi được thì không nên để nó ở trong tâm. Còn những gì có thể mang đi được thì phải giành lấy từng phút từng giây, đừng để thời gian trôi qua một cách uổng phí. Thế thì, những gì có thể mang đi được? Chỉ có nghiệp! Nghiệp là kết quả của hành động, nói năng và suy nghĩ có chủ tâm. Nếu chủ tâm ác thì tạo nghiệp ác, chủ tâm thiện thì tạo nghiệp thiện. Nghiệp ác dẫn chúng ta vào địa ngục, ngạ quỹ, súc sanh; nghiệp thiện đưa chúng ta lên cõi trời, cõi người. Vậy chúng ta nên mang theo nghiệp nào? Nên bỏ ác, tu thiện, tích lũy công đức. Phước đức thì có thể mang đi được. Nhưng đây chỉ là cái phước thiện nhỏ ở trong thế gian. Trong khi đó, chư Phật luôn luôn hy vọng chúng ta thành tựu cái thiện lớn, đó là thành Phật, thành Bồ tát. Mà muốn thành Phật, thành Bồ tát thì phải có niềm tin sâu sắc vào pháp môn Tịnh độ, phải chí tâm niệm Phật cầu vãng sinh.

Thế nào gọi là thành thật? Nhất định phải buông bỏ mọi duyên ràng buộc. Trong mọi lúc, mọi nơi, mọi hoàn cảnh đều phải luôn luôn giữ tâm mình cho chân thật, thanh tịnh và từ bi. Luôn luôn lấy câu “Nam mô A Di Đà Phật” để ở trong tâm. Gặp người có duyên, chúng ta phải lấy chân tình, đem lòng cung kính và hoan hỷ giới thiệu pháp môn niệm Phật cho họ, khuyên họ cùng tu. Đó là sự cúng dường có ý nghĩa nhất.

“Trong tất cả các hình thức cúng dường, cúng dường pháp là hơn hết”. Đó là bổn nguyện của đức Phật A Di Đà, mà mười phương chư Phật cũng giống như thế. Chúng ta cần phải tu tập như vậy thì thời gian trong một ngày không trôi qua uổng phí. Một ngày tu tập như vậy nhất định có được thân tâm thanh tịnh, có niềm vui, pháp lạc tràn đầy. Chư Phật, Bồ tát cũng cảm thông, tương ứng.

Khinh mạn là giặc cướp đi công đức. Siêng năng là vua tạo bao điều thiện.

Phước đức là nước Trí tuệ là thuyền Nếu không có nước Thuyền làm sao bơi!

Trích Tâm Không Vướng Bận Nguyên tác: Tịnh Không Pháp sư Việt dịch: Thích Nguyên Hùng